ĐĐúng lúc đó, Bạch Tuyết Lê xuất hiện. Cô ta mặc một chiếc áo khoác lông vũ có khóa kéo dễ cởi, tự đứng ra đảm nhận việc đi vào phòng Thạch Hâm gọi Hình Cát Kha. Trong phòng ngủ của Thạch Hâm khá tối, Hình Cát Kha không bật đèn. Bạch Tuyết Lê đứng bên ngoài gỡ cửa, cũng không hề nghe thấy bất kỳ tiếng động gì bên trong. Cô ta đẩy nhẹ cửa phòng ra, chỉ mở hé cửa rồi đứng bên ngoài, gọi một cách nhỏ nhẹ:
“Đội trưởng, đội trưởng Kha, cơm nước xong rồi, anh có muốn ra ngoài ăn cơm không?”
Trong phòng tối om không có ai trả lời, cảnh vật xung quanh cũng vô cùng yên tĩnh, giống như chỉ có giọng nói trong trẻo, dịu dàng của Bạch Tuyết Lê trôi nổi trong không khí. Lúc Bạch Tuyết Lê đang cảm thấy kỳ lạ thì cô ta nghe thấy tiếng thở hổn hển, tiếp sau đó là những tiếng thở dốc dồn dập.
Cô ta trốn ngoài cửa, men theo ánh trăng ngoài cửa sổ chiếu vào phòng, cuối cùng tìm thấy Hình Cát Kha đang ở trên chiếc giường da.
Hắn đang nằm ở giữa giường của Thạch Hâm và Khuông Thế Quốc, quần hơi tụt xuống, tự xử. Tay hắn vừa cử động gấp gáp, vừa thở dốc, ý loạn tình mê gọi: “Hâm Nhi, Hâm Nhi, Hâm Nhi…”
Nhìn hành động này, cô ta cảm thấy Hình Cát Kha khá biến thái.
Bạch Tuyết Lê ở bên ngoài, hai mắt lóe lên ánh sáng dị thường, mượn ánh trăng giữa trời đêm giá rét, cô ta đẩy cửa bước khẽ vào trong phòng ngủ của Thạch Hâm.
“Cút ra ngoài, cô đến đây làm gì?” Hình Cát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sinh-con-thoi-mat-the/848845/chuong-535.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.