“ Xem ra trước mắt, tình hình của thôn Bát Phương đã rất ổn định. Tô Tô, nếu như sau này cô sinh xong, có thời gian rảnh rỗi chi bằng đến Xuân thành xem xem. Bác tôi ở Xuân thành, bây giờ ở đó cũng phát triển rất khá, cô có thể giao lưu kinh nghiệm với ông ấy.”
Trong sân của Nhà họ Tô, Phương Thúc Ế ngồi trên chiếc ghế băng nhỏ, ăn một miếng dưa hấu ngọt lịm mát lạnh, nói chuyện rất khách sáo với Tô Tô đang ngồi trên ghế đối diện.
Mai Thắng Nam mặc áo sườn xám thêu sát nách đứng cạnh anh ta, cầm một chiếc quạt lá phe phẩy quạt cho anh. Một cơn gió mát lạnh thổi đến, Phương Thúc Ế nghiêng đầu, đôi mắt hoa đào tràn đầy ý cười, nhìn người bên cạnh, càng ngày càng hài lòng.
Tô Tô ngồi trên ghế nằm, vẻ mặt có cảm giác mất hứng, còn sức mà không còn lực. Hai chân cô sưng phù giống hai cây củ cải lớn, còn mười ngày nữa là cô sẽ sinh, bây giờ càng ngày càng ngại đi lại. Chỉ thấy cô nghiêng đầu nhìn Phương Thúc Ế rồi lại nhìn Mai Thắng Nam chớp mắt, nói với Phương Thúc Ế:
“Bác anh là nhân vật lớn. Bây giờ anh chịu về Xuân thành, bác anh chắc chắn đã trở thành nhân vật đứng đầu ở đó rồi. Tôi đi có thể giao lưu kinh nghiệm gì với ông ta chứ. Lời này của anh cũng quá khách sáo rồi.”
Từ tin tức Mai Thắng Nam tiết lộ cho Tô Tô, thực ra Phương Thúc Ế vẫn ôm kỳ vọng rất lớn với thôn Bát Phương này của Tô Tô. Anh ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sinh-con-thoi-mat-the/848649/chuong-339.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.