Phía trước cổng thôn, sương mù bao phủ. Đội nữ tự cường và đám người sống sót không có ống nhòm hồng ngoại của nhóm bộ đội đặc công, chỉ có thể chậm rãi thăm dò từng chút một về phía trước. May mà lũ giòi lớn ở cổng thôn đều được Thư Sinh và Mặc Vị Sinh lo hết, bọn họ lần mò tiến lên cũng không gặp phải con giòi nào không giải quyết được.
Một lúc sau, nhóm bội đội đặc công đã giải quyết xong lũ nhộng mặt người bị Liễu Truyền Phong dẫn dụ từ phía xa đi đến. Họ lũ lượt kéo nhau quay về thôn Bát Phương tiếp tục phòng thủ. Thôn Bát Phương liền trở thành tường đồng vách sắt.
Khi mà những nguy cơ này từ từ được giải quyết thì ở bên rìa màn sương, nơi sương trắng lượn lờ, Lục Nhậm trốn trong xe rất lâu. Hắn kinh hồn bạt vía chậm chạp từ dưới chân ghế bò dậy. Hắn lén lút nhoài người trên cửa xe, nhìn ra bên ngoài rất lâu. Xác những đồng đội của hắn bị nhóm bộ đội đặc công dị năng bắn chết từ lâu đã bị giòi ăn sạch. Mà tầng băng dưới xe cũng đã bị giòi ở dưới lòng đất đâm lên vỡ vụn.
Lại nhìn về phía thôn Bát Phương từng bị bọn hắn chối bỏ đã bị che phủ trong màn sương mù dày đặc.
Lục Nhậm nhìn màn sương trắng xóa phía trước, nhếch mép cười âm hiểm. Rất tốt, hắn đại nạn không chết, nhặt được cái mạng về từ trong tay Tô Tô. Vậy thì hắn nhất định phải quý trọng cái mạng này của mình, để báo đáp “ơn không giết” của Tô Tô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sinh-con-thoi-mat-the/848648/chuong-338.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.