“Sữa của mỗi bà mẹ đều đủ cho con của mình. Cháu nên có lòng tin vào bản thân.”
Trạc Thế Giai vừa nói vừa lấy nhiệt kế rồi đo huyết áp cho Tô Tô. Thấy Tô Tô gật đầu lắng nghe cẩn thận, Trạc Thế Giai nở nụ cười, thở dài nói:
“Cái cô Kiều Tư kia quả thực nên học theo cháu, ôi~~~ cô ta nghe lời bằng nửa cháu thôi có phải là tốt không.”
“Kiều Tư lại đòi hỏi cái quỷ gì à?” Tô Tô xắn tay áo lên để Trạc Thế Giai đo huyết áp rồi lại hỏi: “Không biết Kiều Tư đã sinh chưa?”
“Sinh rồi, gào khóc thảm thiết khiến cho phòng khám không thể yên ổn rồi rốt cuộc cũng sinh. Trước kia cô ta lăn qua lăn lại như vậy không lăn hỏng chính mình và đứa bé cũng là một kỳ tích rồi.”
Nhắc đến Kiều Tư, Trạc Thế Giai lại nhíu mày khiến cho Tô Tô rất tò mò. Cái cô Kiều Tư này nói cho cùng cũng đã làm mẹ rồi, còn có thể kỳ lạ đến mức nào chứ? Cô nghiêng đầu hỏi Trạc Thế Giai:
“Con cũng đã sinh, nên yên tĩnh lại một ít rồi chứ?!”
“Có thể sao?!” Trạc Thế Giai vừa đo nhiệt độ cho Tô Tô vừa than phiền: “Không phải trước khi sinh, tử cung mới bắt đầu co rút cô ta đã nói mình khó sinh sao, nói bọn cô không mổ cho cô ta chính là coi mạng người như cỏ rác, ầm ĩ đủ kiểu đòi phải về chỗ của mình. Đến khi cô ta đau bụng đẻ theo cơn còn nói bọn cô chắc chắn đã hạ độc, vừa kêu vừa chạy làm cho bọn cô phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sinh-con-thoi-mat-the/848557/chuong-247.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.