Nhóm vệ sĩ hoàn toàn không nhúc nhích. Bọn họ không nhúc nhích, Tô Tô vẫn tức giận xông về phía Kiều Tư đang làm bộ đáng thương, quát:
“Cút! Cô mang người của cô cút khỏi thôn Bát Phương nay lập tức, cút về chỗ Sở Hiên! Ban đầu tôi thấy cô sắp sinh, nghĩ cho cô ở chỗ này hai ba ngày cũng được, nào ngờ cô lại không biết điều, khóc tang cha cô à? Phiền chết đi được, cô có cút ngay đi không? Không cút để tôi cầm chổi đuổi phải không???”
Trên đời này có một loại người, rõ ràng là bọn họ đòi hỏi quá đáng trước, bị người ta từ chối lại ra vẻ mình bị bắt nạt, bộ dạng nhu nhược không nơi nương tựa để được người đời thương xót, làm cho người ta cảm thấy tất cả đều là lỗi của Tô Tô, là Tô Tô không đúng ỷ thế hiếp người.
Nói thật, Tô Tô rất căm hận loại người này, vốn dĩ cô bầu Tiểu Ái to rồi, tâm tình không được ổn định. Lúc này nghe Kiều Tư khóc huhu, chẳng khác nào tiếng vo ve của ruồi nhặng, làm Tô Tô đau đầu.
Cô quát Kiều Tư xong, quay người đi tìm chổi thật.
Kiều Tư càng khóc to hơn, vừa khóc vừa kéo tay áo của vệ sĩ như vừa chịu sự đối đãi kinh khủng nào đó, sau đó cô ta trốn sau lưng vệ sĩ, đau lòng nói:
“Tôi, tôi chưa nói gì cả, tôi… ở đây đáng sợ quá! Chúng ta mau đi thôi, hu hu hu, anh ơi, anh đang ở đâu? Bao giờ anh mới tới đón em?”
Cô ta giống như người làm từ nước, lúc đầu còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sinh-con-thoi-mat-the/848544/chuong-234.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.