Chỉ là sáng sớm hôm sau xảy ra một hồi náo loạn. Tô Tô rời giường đi xuống nhà liền thấy người phụ nữ có thai hôm qua Sở Hiên mang tới đang ngồi trong đại sảnh của khách sạn, thấy bảo tên là Kiều Tư thì phải. Chưa nghe nói qua, có lẽ không phải nhân vật lớn nào trong căn cứ sau mạt thế.
Tô Tô vịn thành cầu thang làm bằng gỗ tử đàn cao cấp, chậm rãi đi xuống. Cô nhìn vẻ mặt không nhịn được của Kiều Tư ngồi trên ghế sofa, trong tay còn cầm một cái quạt chạm khắc hoa văn, ngón tay sơn đỏ chót, cổ tay nhỏ nhắn phe phẩy quạt.
Hai má Kiều Tư lấm tấm mồ hôi, thân nhiệt của phụ nữ có thai cao hơn bình thường, trời chưa nóng lắm người cũng cảm thấy rất oi bức rồi.
Hai bên sofa Kiều Tư ngồi chia ra bốn vệ sĩ đứng thẳng, dưới chân họ để một đống lớn hành lý. Vali toàn màu trắng hồng hoặc vàng nhạt, phong cách thiếu nữ điển hình khiến cho người ta liếc mắt một cái cũng biết đây là đồ của Kiều Tư.
Lúc này anh Bì đang đứng ở trước mặt Kiều Tư, trông giống như một nô bộc vừa nghe Kiều Tư trách mắng chỗ này không tốt chỗ kia không tốt, vừa tươi cười gật đầu nói phải. Thấy Tô Tô đi xuống, anh Bì quay đầu, khuôn mặt bối rối, ánh mắt dò hỏi tựa như không biết phải làm gì bây giờ.
“Làm sao vậy?”
Tô Tô đỡ bụng đi xuống nhìn thoáng qua gương mặt trang điểm kỹ càng, còn đặc biệt gắn mi, trát không biết bao nhiêu mỹ phẩm của Kiều Tư.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sinh-con-thoi-mat-the/848543/chuong-233.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.