Nhưng Tô Tô không dính líu tới Lã Ấn, còn Diệp Dục có bị liên quan không?! Nếu Diệp Dục và nhóm của anh rơi vào tay loại người như Lã Ấn thì thà rơi vào tay Lý Oánh còn hơn. Chí ít cô ta là phụ nữ, sẽ không có dã tâm ngoan độc như Lã Ấn, phút chót còn có thể giữ lại mạng sống của Diệp Dục, nhưng Lã Ấn thì chỉ e đến xương cũng không còn.
Nghĩ đến đây, Tô Tô khoát tay lên cửa kính xe, ngón tay day day huyệt thái dương, không biết Diệp Dục đang ở đâu. Cô và Diệp Dục đều không dùng phương tiện liên lạc như di động, nếu không cũng có thể hỏi xem anh có biện pháp gì không.
“Cháu đang thở dài cái gì đó?” Trạc Thế Giai ở bên cạnh lái xe, cô hơi nhíu mày quay sang nhìn Tô Tô, “Chú ý cái thai, sản phụ phải cười nhiều thì sau này tính cách đứa trẻ mới vui vẻ một chút.”
“Thật ạ?” Nhắc đến Tiểu Ái, Tô Tô cau mày, bất giác lộ ra vẻ dịu dàng, cô không thể nào nói những lo âu trong lòng cho Trạc Thế Giai nghe, chỉ đành đổi chủ đề khác, hỏi, “Trước mạt thế, bệnh viện cô nếu gặp phải người quỵt viện phí thì sẽ xử lý thế nào?”
“Còn làm được gì nữa?” Trạc Thế Giai cười không chút cảm xúc, “Anh ta không trả viện phí cho cháu thì cháu không chữa cho anh ta chắc? Hay là hạn chế tự do, không cho anh ta xuất viện? Hoặc gọi một đám côn đồ đến nhà anh ta đòi nợ? Để giảm thiểu thiệt hại, bệnh viện sẽ trừ vào lương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sinh-con-thoi-mat-the/848453/chuong-143.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.