Lúc này, trong phòng cấp cứu của bệnh viện, Trạc Thế Giai và Hộ Pháp cùng ngồi nhìn nhau trên băng ghế. Trạc Thế Giai không hiểu vì sao Hộ Pháp lại đưa cô tới nơi vắng vẻ này ngồi, lại nhìn có vẻ như chuẩn bị nói gì đó. Cô cứ yên lặng đợi Hộ Pháp nói, nhân tiện để cho đôi chân mình được nghỉ ngơi.
Nhưng Hộ Pháp cứ ngồi trước mặt cô như thế, hai tay nắm chặt để trên đầu gối, hai mắt mở to hết cỡ, nhìn tương đối ngang ngạnh, nhưng lại mím chặt môi, bất động nhìn Trạc Thế Giai.
Đồng hồ trên tường cứ chạy tích tắc tích tắc, Trạc Thế Giai chớp mắt một cái, Hộ Pháp liền lập tức cúi đầu, trên khuôn mặt đen thui lờ mờ có sắc đỏ kì lạ. Anh vò cái đầu ba phân của mình, ngượng ngùng, đang muốn nói thì Lương Tiểu Kì thở hổn hển chạy vào.
“Bác sĩ Trạc, túi tinh hạch này làm thế nào bây giờ? Đây là bạn của bệnh nhân trả tiền thuốc men, bác sĩ Quân nói cô ấy không phải dị năng giả nên không dùng, phần của cô ấy đưa cho Tô Tô. Tôi cũng không phải dị năng giả, phần của tôi cũng quyết định sẽ cho thần tượng của tôi. Thế còn bác sĩ Trạc thì sao?”
“Đưa cho Tô Tô cả đi, tôi không có ý kiến gì.”
Trạc Thế Giai nghiêng đầu, cô dời tầm mắt khỏi khuôn mặt Hộ Pháp, nhìn Lương Tiểu Kỳ vừa nói vừa đứng dậy, đôi tay mỏi nhừ run rẩy, gật đầu với Hộ Pháp nói:
“Cảm ơn anh, nếu anh chưa nghĩ xong muốn nói gì với tôi thì tôi xin đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sinh-con-thoi-mat-the/848451/chuong-141.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.