Dịch: CP88
***
Gõ cửa kiểu thăm dò như thế, trong căn biệt thự này ngoại trừ Văn Tương khó mà tìm ra người thứ hai.
Quý Ngưỡng Chân chẳng biết làm sao đi một vòng tại chỗ, sau khi tiếng gõ cửa thứ hai vang lên, cậu chỉ đành lề mề đi về phía cửa.
Pheromone của Omega đối với Alpha trong kỳ mẫn cảm chính là một thứ thuốc kích dục, mùi mật ong ngọt ngào trong veo theo khe cửa tiến vào, ý tứ tìm bạn tình đã quá rõ ràng.
Quý Ngưỡng Chân khịt khịt mũi, tí thì hắt xì một cái.
Sao thế này, ngày mai không đến nữa hả? Tối nay sao lại gan to thế.
Nếu bây giờ cậu mở cửa, Văn Tương thấy không phải là Nhậm Đàn Chu mà là cậu thì chắc chắn sẽ rất xấu hổ, Quý ngưỡng Chân thậm chí còn có thể mường tượng ra biểu cảm sau đó của cậu ta sẽ trông như thế nào.
Quý Ngưỡng Chân do dự nghĩ xem có cần gọi Nhậm Đàn Chu ra không, nhưng Văn Tương đang áp tai vào cánh cửa đã nghe thấy tiếng bước chân ngày càng gần.
"Nhậm tổng?"
Văn Tương mới bị từ chối cách đây không lâu, đến giờ cậu ta vẫn không dám nhớ lại sắc mặt tối đó của Nhậm Đàn Chu, vậy mà tối nay cậu ta vẫn còn bất chấp đến gõ cửa, giọng nói gấp gáp đã run cả lên, "Tối nay dì Phương không khoẻ trong người, bảo tôi bưng canh lên cho ngài ạ."
Nhậm Đàn Chu không hề có thói quen ăn khuya, nhưng mùng một ngày rằm mỗi tháng, dì Phương đều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sinh-ac/3464202/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.