Nghe Lăng Giang Tuyết kể về câu chuyện của lão viện trưởng, cả bọn có chút đau lòng. Cuộc đời người Ma giới rất dài, dài đến vô tận nếu người đó là người tu luyện. Nhưng sự sống dài đằng đẵng ấy cũng sẽ kết thúc khi bị thương quá nặng cứu không được hoặc không kịp lúc, cũng có khi là bị sát hại.... Người Ma giới sự sống cũng mong manh dễ vỡ, tuổi thọ dù có dài thì gặp nhưng vết thương nặng cũng sẽ chết đi. Như sự việc mà Lăng Giang Tuyết vừa kể đó, cũng là bị người Thiên giới giết chết.
Hạo Thiên cứ hít vào thở ra vài lần như vậy, mặt lên ngước lên, khẽ mỉm cười nói
" Được rồi, lão viện trưởng a, người gọi sao tùy ý đi "
Lão viện trưởng khuôn mặt mừng rỡ, nói
" Thật sao? Vậy ta cũng không ngại nữa a tiểu Thiên tử! "
Hạo Thiên nghe một cái, da gà da chó gì đó chợt nổi lên, rợn cả người. Hạo Thiên cười ngượng nói
" Hay là bỏ chữ " tử " đi có được hay không? Ta nghe cứ như là người chết ấy! "
Lão viện trưởng " a " một tiếng, cười nói
" Ân, tất nhiên rồi, tiểu Thiên! "
Minh Kỳ canh ngay lúc có khoảng trống liền chau mày nói
" Người đời nghe một chữ " Thiên " liền nghĩ rằng đó đều là những bậc thánh nhân hiền đức, cứu độ người dân, luôn nghĩ đến hòa bình và ghét bỏ chiến tranh chết chóc vô nghĩa. Nhưng ta nghe một chữ " Thiên " này lại cảm thấy vô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-viet-thang-cap-he-thong/2188412/chuong-351.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.