Cả đám nhìn nhau, ngơ ngác hồi lâu. Thống Trung nhảy cẩng lên trên giường, cười lớn nói
"Các cậu có thấy lúc nãy không? Thấy chuyện gì mới diễn ra không!? Boss cười đó, thật không ngờ Boss còn có mặt này!"
An Lam Nguyệt ngồi trên ghế, tay vẫn cầm khăn lau khô tóc mình, nói
"Các đệ lần đầu thấy à? "
Đám nhóc đồng loạt gật đầu, cười tươi, nói
"Có phải tỷ thấy rất nhiều lần rồi không? "
An Lam Nguyệt cười hì hì, nói
"Không, cũng mới thấy thôi"
Đám nhóc gật đầu, đúng là hiếm lắm mới thấy được nụ cười của Boss mà, mặc dù tiểu Siêu cũng lạnh lùng như Hạo Thiên vậy. Nhưng tiểu Siêu cười với bọn nhóc nhiều hơn, thi thoảng lại nở nụ cười, còn Hạo Thiên thì muốn thấy được nụ cười thật tâm của cậu rất khó, thấy được nụ cười ngây thơ không toan tính lại càng khó hơn, như mò kim đáy bể vậy. Nhưng quả thật không ngờ tới, hôm nay Hạo Thiên lại nở một nụ cười ngây thơ, vô tư ngay tại nơi này. Đám nhóc nhìn mà mãn nguyện, Thống Trung nói
"phải mở tiệc ăn mừng mới được! "
Minh Kỳ lại nói
"2 ngày nữa học viện mở tiệc rồi, tới lúc đó ăn mừng cũng chưa muộn đâu"
Thống Trung gật đầu, lại cười vui vẻ, bàn với đám nhóc về chuyện lúc nãy.
.......
Sau một hồi Hạo Thiên với tiểu Siêu ở trần từ phòng tắm bước ra, chỉ mặc một chiếc quần jean dài, tóc ướt xỏa ra sau lưng, che đi tấm lưng trắng noãn không vết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-viet-thang-cap-he-thong/2188091/chuong-191.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.