"Waaaa.... "
An Lam Nguyệt hét lên một tiếng, ánh mắt kinh ngạc vạn phần, tay trái duyên dáng đặt lên miệng mình, che đi khuôn miệng đang mở lớn, đôi mắt sáng lên lấp lánh, cánh tay run run nói
"Đây... Đây là.... Thật là đẹp biết bao a! "
Đưa tay cầm vật trong hộp gỗ ra, An Lam Nguyệt đưa tới đưa lui nhìn ngắm, nhìn đến mê mẩn cả người. Hạo Thiên mỉm cười nói
"Đó là sáo của tỷ đấy, thích không? "
An Lam Nguyệt lập tức gật đầu lia lịa, nói
"Thích lắm, hoa 5 cánh màu trắng toát, rất thích, rất hợp với tỷ nha. Không ngờ mắt thẩm mĩ của 2 đệ lại tinh tế đến như vậy"
Tiểu Siêu cười nói
"Tỷ thích là được rồi"
Bỗng, An Lam Nguyệt "a" một tiếng, nói
"Tỷ vẫn cảm thấy thiếu gì đó? "
Hạo Thiên hơi nghiêng đầu, khuôn mặt mê mang hỏi
"Thiếu gì? "
An Lam Nguyệt mỉm cười ấy từ trong người ra 3 sợi dây được tết lại thành hình tam giác một cách tỉ mỉ, khéo léo với màu sắc y hệt nhau, đều là màu đỏ lung linh rực rỡ. Mặc dù nhìn thì trùng màu với cây của Hạo Thiên, nhưng nó lại toát lên một khí chất rất riêng, khiến cho người ta nhìn vào liền có cảm giác đó là 2 màu sắc riêng biệt. Đưa cho mỗi người một cái, An Lam Nguyệt nói
"Gắn nó vào đi"
Cả hai liền làm theo, quả thật rất đẹp nha. An Lam Nguyệt lại nói
"Đúng rồi. Trước khi tỷ đến đây thì cha có nhờ tỷ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-viet-thang-cap-he-thong/2188090/chuong-190.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.