Chương trước
Chương sau
Phan Thế Anh đợi cho bên kia cúp máy xong lại tiếp tục gọi đến một số điện thoại khác lần này ông lại chủ động hơn rất nhiều không phải cái kiểu cách chán chường khi nói chuyện với Thiếu Kiệt xong nữa. Thay vào đó là một bộ mặt lạnh tanh. Nếu nói việc lật sách nhanh như thế nào có thể để hình dung khuôn mặt của Phan Thế Anh.
Bên kia điện thoại khá nhanh không để vang lên tiếng đổ chuông thứ hai đã có người bắt máy. Phan Thế Anh vừa nghe được âm thanh nối thông đường dây điện thoại bên kia liền nói.
- Mọi chuyện không thể thay đổi cần có người phải đứng ra chiu trách nhiệm với những gì mình đã làm ra. Cậu cũng biết nếu không làm như thế mọi việc còn tệ hơn. Cậu chuẩn bị đi ít nhất cũng phải ở trong đó một ngày để bọn tôi khắc phục hậu quả mà cậu gây ra có trách thì trách cậu thua bởi người khác thôi. Cậu thua mà đến hiện tại còn không biết thua cho ai thì đến tôi cũng không cách nào khác. Cậu liệu mà chuẩn bị đi.
Nói rồi Phan Thế Anh cúp mày để lại cho Mã Hóa Đằng không thể nói được lời nào. Hiện tại hắn có nói gì cũng là vô ít. Những lời vừa rồi của Phan Thế Anh đã nói rõ số phận của hắn lúc này trở thành bia đỡ đạn cho toàn bộ mọi việc. Mã Hóa Đằng bóp cái điện thoại trong tay vang lên răng rắc kết cấu vỏ nhựa của điện thoại cũng không chịu được lực bóp của bàn tay hắn. Có thể thấy chiếc điện thoại lúc này bị cong đi ít nhiều.
Mã Hóa Đằng ném cái điện thoại lên trên bàn một lực thật mạnh. Thời điểm này những chiếc điện thoại làm sao chịu được lực tác động như thế khi tiếp xúc nên nó vỡ tung ra theo từng linh kiện mặt điện thoại đầy những vết nứt, những mảnh thuy tinh của mặt kinh rơi ra khỏi màn hình nằm rải rác trên mặt đất. Mã Hóa Đằng lúc này đang đứng trong phòng có vài người đang đứng không dám hó hé điều gì.
Lúc này đây không ai muốn làm nơi trút giận cho Mã Hóa Đằng nhảy ra làm bao cát là việc không ai mong muốn. Doanh Doanh cũng đứng đó im lặng không lên tiếng chỉ đứng đó nhìn vào những người bên dưới mình.
- Doanh Doanh cô nói đi. Việc này là sao? Sở Ninh hắn làm sao bán cổ phiếu cho Trương Hạo. Thằng đó nhúng tay vào công ty mình lúc nào không phải cô nói với tôi mọi việc đều được sắp xếp ổn thỏa các cổ đông cũng không có ý kiến gì sao. Trong khi đó Sở Ninh năm bao nhiêu phần trăm cổ phần cô hiểu rõ nhất vậy cô nói đi. Tại sao giờ hắn lại chuyển nhượng cho Trương Hạo đó, Còn thằng nhóc phía sau Trương Hạo nữa thằng đó là người không đối phó được. Cô trả lời cho tôi thế nào đây.
Doanh Doanh chỉ im lặng không trả lời được những gì mà Mã Hóa Đằng vừa đưa ra. Cô cũng không lên tiếng gì. Nói ra việc gì ở thời điểm này đều là vô nghĩa với tình hình đã rồi.
Mã Hóa Đằng chưa đợi cho Doanh Doanh có thể lên tiến. Hắn đã đưa tay đập bể thêm một cái đèn trên bàn mình. Giờ đây đập những vật dụng trong phòng để Mã Hóa Đằng hắn có thể giải tỏa một phần nào sự tức giận là điều chắc chắn.
Nhưng việc này không làm hắn dịu đi cái tức giận trong lòng mình. Hắn nhìn những người đứng trong phòng quát lớn.
- Còn cái đám ăn hại các người. Không phải nói Cổ Phiếu rơi vào tay của Bách Quân sao. Giờ thì hay rồi, ý kiến của đám ăn hại mấy người làm tôi giờ phải chịu vấn đề không đáng có. Bách Quân. Bách Quân nếu mà hắn thật sự thao tác cổ phiếu trên sàn của tôi hắn cũng không ngốc bán ra một lúc như thế. Mấy người có hiểu rằng nếu cổ phiếu công nghệ của Tencent mà rớt giá Kingsoft cũng phải chịu tình cảnh thảm hại hơn hay không. Giờ hắn đứng ngoài cuộc còn tôi bị mấy người kéo xuống vũng bùn. Việc lần này đám ăn hại mấy người làm sao giải thích cho tôi được cái gì đây. Sao không người nào nói đi không phải cam đoan với tôi hai bố con Hoách Khang hắn làm việc cho Bách Quân sao. Giờ nguyên một cái công ty bị một thằng nhóc dắt mũi. Để rơi vào tình trạng này ai là người chịu trách nhiệm đây.
Mã Hóa Đằng cầm một chai nước trên bàn tiếp khác khui ra uống một hơi rồi ngồi thẳng lên bàn làm việc của mình nhìn toàn bộ người trong phòng. Bộ dáng tức giận hắn chỉ cần một câu trả lời nhưng không một ai trong phòng lên tiếng. Một sự im lặng đáng sợ bao trùm cả căn phòng cao nhất của Tencent. ‘
Sự im lặng đó đến mức từng hơi thở nhỏ nhẹ của những người trong phòng Mã Hóa Đằng đều có thể nghe thấy. Hắn bực tức ném cả chai nước đang uống còn một phần ba về một người đàn ông gần đó.
- Ông chính ông nghiên cứu tài chính cái gì. Ông bảo tăng lãi suất cho người đầu tư. Đem cổ phiếu ổn định lại rồi giảm quyền biểu quyết sẽ không xảy ra vấn đề gì lớn giờ thì sao. Nó không lớn nó rớt thê thảm trên sàn chứng khoán. Tôi còn bị nghi ngờ vì lũng đoạn tài chính cổ phiếu theo dạng đầu tư lừa đảo. Ông trả lời tôi biết đi tại sao.
Người đàn ông này dường như chịu đựng Mã Hóa Đằng hết mức có thể nên lúc này hắn nhìn thẳng vào Mã Hóa Đằng đáp trả bằng một giọng gay gắt.
- Ông Đừng cho mình có tiền muốn làm gì thì làm. Tôi đưa ra tư vấn dựa theo tình hình thực tế. Nếu không phải ông làm ra hành động và các kế hoạch cùng một lúc thì làm sao gây ra tình trạng này. Nếu ông tăng phần lãi suất đầu tư để cho cổ phiếu tăng cao một chút nữa rồi mới đưa vào họp cổ đông biểu quyết, Để cổ đông xem có nên thao tác hạ bậc của cổ phiếu trên sàn không thì đâu có chuyện. Chính ông tự ý đưa ra tất cả trong cùng một thời điểm thì không chết cũng lột da ông tự làm ông phải tự chịu chứ.
Có người nhảy ra làm bia đỡ đạn mọi người trong phòng bây giờ nhìn về người đàn ông vừa bị Mã Hóa Đằng ném cái chai vào người kia. Kể cả Doanh Doanh cũng bất ngờ với những lời đáp trả của người đàn ông này. Mặc dù ông ta nói không sai theo kế hoạch mà ông ta vạch ra cho Mã Hóa Đằng thì mọi bước đi sẽ như thế nhưng vì điều kiện bất thường nên Mã Hóa Đằng đem các bước này đẩy nhanh một cách không theo kế hoạch.
Mã Hóa Đằng nhìn chằm chằm vào ông ta cơ thể lồng ngực phập phồng khó chịu trực tiệp đứng đến trước mặt của người đàn ông này đưa tay phải của mình ra chộp lấy cổ áo đối phương nói.
- Kế Hoạch. Theo ông kế hoạch của ông bằng người khác không. Nếu có thì tôi đem quá trình này tăng nhanh một chút sẽ không vấn đề gì ông con nói. Kế hoạch ông chắc chắn là vấn đề lớn. Tôi đang nghi ngờ ông có phải là người của đối phương cài vào công ty để tư vấn cho tôi hay không.
Người đàn ông lúc này ánh mắt kiên định không hề có một nét lo lắng sợ sệt nào mà chụp lấy cổ tay của Mã Hóa Đằng nói thẳng.
- Mã Hóa Đằng tôi nhịn ông đủ rồi đấy. Ông là người hiểu việc này hơn ai hết ông đừng cho tôi không biết. Những người cổ đông kia ông không có họp bàn mà chỉ gọi điện thoại để nói chuyện ý như việc đã rồi. Nếu không việc Sở Ninh bán cổ phần đi ông làm sao đến giờ mới biết. Còn nói tôi là người của công ty khác cài vào ông nghĩ lại đi chính ông nhờ người đến mời tôi chứ không phải tôi muốn vào công ty này. Với năng lực của tôi dư sức có một công việc không cần đến công ty của ông. Còn nữa ông đừng cho mình làm ông chủ muốn nói gì thì nói. Nếu những lời ông nói ở đây tôi có bằng chứng kiện ông vì tội vu khống.
Doanh Doanh đứng một bên thấy tâm trạng súc động của Mã Hóa Đằng cũng nhanh chân chạy đến. Cô thấy nếu việc này càng làm căn thẳng hơn người thiệt hại là Mã Hóa Đằng. Với những người biết luật hiểu luật có kiến thức lại có năng lực thì đối tượng đụng tới họ cũng không dễ dàng gì.
- Bình tĩnh nếu ngài manh động một chút không những ông ta có cớ thưa kiện mình mà còn có giấy chứng thương để kiện mình tội chồng tội. Ngài nên bình tĩnh lại. Việc lần này do chúng ta mắc bẫy đối phương. Có thể kế hoạch đã được lên từ trước đó rất lâu nên người thiếu niên kia mới không tiếp xúc chúng ta ở Singapore. Nếu ngài càng làm cho mình bất lợi càng để đối phương thắng lợi.
Đem tay mình gỡ từng ngón tay của Mã Hóa Đằng ra khỏi cổ áo của người đàn ông trung niên. Đối với những lời của Doanh Doanh nói Mã Hóa Đằng dường như bình tâm lại đôi chút. Hơn ai hết hắn hiểu mọi hành động của mình nếu có việc gì đó dính dáng đến pháp luật nữa sẽ hoàn toàn không cách nào thoát ra khỏi việc lần này.
Doanh Doanh cũng đem hắn nhắc nhở có lẽ họ đã quá coi thường đối thủ đối phương đã có chuẩn bị đến đấy chắc chắn sẽ không dễ dàng tha cho họ. Nếu càng vùng vẫy chưa biết chừng còn lún sâu không cách nào rời khỏi.
- Vậy cô nói đi việc lần này chúng ta phải làm như thế nào. Tôi chắc chắn rằng vài phút nữa sẽ có người đến đây mời tôi hợp tác điều tra ít nhất tôi phải ở đó một đến hai ngày để mấy người kia giải quyết hậu quả dùm. Cô nói đi giờ phải làm gì.
Mã Hóa Đằng nhìn Doanh Doanh đưa ra câu hỏi cho chính mình. Bản thân hắn là người trong vòng không thể suy nghĩ được chuyện bên ngoài. Nhưng nếu để một người khác nhìn vào họ sẽ có ánh mắt khác ở góc độ khác. Với Doanh Doanh Mã Hóa Đằng tuy vẫn còn bực tức nhưng đối với Thư Ký luôn làm việc cho mình sẽ có cách đối xử khác với những người còn lại trong phòng.
- Theo tôi tốt nhất là Đợi. Hiện tại đối phương trong tối chúng ta ngoài sáng. Mình làm việc gì có thể đã được người ta nắm trong lòng bàn tay rồi. Còn việc hắn muốn gì và làm gì chúng ta đều không biết. Mục đích gần nhất là buổi họp cổ đông nhưng cao hơn là gì thì chúng ta không thể đoán được. Giờ ngài không thể có mặt tôi sẽ thông qua các con đường cần thiết tìm hiểu xem đối phương thật sự muốn gì ở chúng ta lúc đó mới có kế sách lâu dài được.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.