Chương trước
Chương sau
Trước việc ra tay không theo một quy tắc nào của Thiếu Kiệt hắn làm cho Phan Thế Anh cũng không thể đề phòng, Nếu nói mọi việc đều im lặng cho dù cổ phiếu của Tencent có rớt giá thảm hại bên bờ vực phá sản đi nữa thì những người sau lưng hắn cũng có thể thông qua vài cách có thể để nó phục hồi. Nhưng việc làm của Thiếu Kiệt ném vào trong một tâm điểm của vòng xoáy để cho Mã Hóa Đằng không thể thoát ra được khi toàn bộ giới báo chí đều chú ý vào thì họ cũng không thể nhúng tay thay đổi.
- Sao nào xem như mọi việc đã xong. Nếu lúc đầu ông làm theo những lời tôi nói thì cũng không vấn đề gì diễn ra đâu. Chỉ tại mấy ông cho rằng mình có thể làm được nhiều thứ. Nhưng với tôi mọi thứ lại không thể thực hiện được. Cái gọi khống chế cục diện cũng dựa vào những gì cần thiết mà thôi.
Thiếu Kiệt đem ti vi chuyển lại chế độ kết nối màn hình của máy tính xách tay. Hắn thấy việc này đã đủ hiệu quả cần thiết. Việc làm của hắn xem như làm động tâm tới một số đối tác đầu tư nước ngoài. Việc của Trương Hạo mua vào cổ phiếu của Tencent mà người đứng đầu điều hành lại làm ra những hành động bất thường không bị chế tài thì trong lòng họ có chút bất an về việc nên hay không nên đầu tư tiếp vào vùng đặc khu kinh tế này.
- Cậu sao lại có thể móc nối với Sở Ninh. Hắn làm sao chịu bán cổ phần của mình cho người của cậu thế. Tên này chỉ thấy lợi không buông bỏ nếu hắn nói ra việc này thị trường sẽ biến động không nhỏ cậu làm điều này chả khác nào đẩy thị trường vào việc đình trệ kinh tế.
Phan Thế Như nhìn Thiếu Kiệt ngỡ ngàng như không tin vào những gì mình nghe thấy. Bà chỉ có thế nói lên được những lời cần thiết lúc này trong chính hoàn cảnh dường như điều này bắt buộc sẽ diễn ra nếu cứ đi theo chiều hướng mà Thiếu Kiệt muốn.
- Việc này cũng không trách được tôi. Mới đầu chỉ định sở hữu Tencent rồi đem nó phát triển tốt hơn một chút. không ngờ đến Mã Hóa Đằng lại muốn chơi tôi. Hắn chỗ dựa như thế nào tôi không cần biết. Nếu đặt lên bàn tính kinh doanh thì hắn phải tìm hiểu nhiều một chút nữa nếu không thì sớm muộn gì cũng thất bại bởi làm ra những việc không giống ai.
Phan Thế Anh lúc này chỉ hừ nhẹ một cái bởi vì Thiếu Kiệt nói hoàn toàn không phù hợp với những gì hắn nói. So với Mã Hóa Đằng Thiếu Kiệt lại ra bài không ai có thể đoán trước được. Việc hắn không nể nan một ai làm việc không cần nghĩ đến hậu quả cần thiết đã được Phan Thế Anh tận mắt chứng kiến. Nếu nói Mã Hóa Đằng làm việc không giống ai có đôi khi hắn còn hơn người khác.
- Cậu không xem thử mình với Mã Hóa Đằng có khác gì nhau sau lại nói người khác đối với việc cậu làm có giống ai hay không mà cậu nói.
- Không cần ông phải nói tôi biết mình làm gì. Suy nghĩ từ trước giờ của tôi luôn làm theo từng bước. Không phải để cho mình rơi vào bị động làm mọi thứ theo quán tính như hắn. Việc hiện tại không phải là minh chứng tôt sao. Nói thật nếu Mã Hóa Đằng không bị bắt giam một hai hôm thì tôi nghĩ có cái hay hơn để xem hơn nhiều.
Phan Thế Anh bị Thiếu Kiệt nói không thể phản bác được. Việc nhìn như đơn giản nhưng đối với từng bước tính toán cẩn thận như thế này thì không thể nói đây là một việc theo ý thích.
- Việc lần này sẽ không thể thay đổi được nữa, Nếu thế thì ông già này cũng làm theo ý kiến của cậu. Nhưng sau này có việc gì thì đừng nói ông già này không báo trước cho cậu biết, Mấy người kia không dễ chọc.
Thiếu Kiệt chỉ cười không đáp lời lại của Phan Thế Anh nếu nói để đích thân hắn chuyển lời làm thuyết khách thì Thiếu Kiệt hiểu những người kia có thể là thế lực nào đó có quyền hành hoặc là để có một đại diện cho sự phát triển của Tencent trên vùng đất đặc khu mà họ đặt ra nên làm chỗ dựa cho Mã Hóa Đằng.
- Cũng không biết tùy theo tình hình nhưng tôi nghĩ mọi thứ hiện tại đều đi đúng theo quỹ đạo cần thiết của nó nếu mấy người kia không đụng vào đến tôi. Với bản thân của mình tôi nghĩ cũng không đụng chạm họ điều gì nên tốt nhất khi nào có vai chạm thật sự với họ thì ông có thể nói cho tôi biết nhé.
Thiếu Kiệt vừa nói vừa uống trà bộ dáng của hắn như tiễn khách không muốn tiếp. Đối với việc hiện tại ở đây chưa phải là nhà của mình hắn cũng không lo lắng làm gì. Tuy Bách Quân chưa làm hợp đồng sang nhượng lại nhưng hắn chắc chắn đối với việc sở hữu ngôi nhà Phan Thế Anh cũng không thể can thiệp được nữa.
- Được đến khi đó tôi xem cậu mạnh thế nào. Giờ thì tôi phải đi giải quyết hậu quả do cậu gây ra nên ông già này đi trước.
Phan Thế Anh cũng không muốn nói nhiều với Thiếu Kiệt nữa mà đứng lên bởi vì hắn càng ngồi ở đây mọi việc sẽ khó có thể giải quyết. Vấn đề Tencent cần phải gấp rút khống chế không cho nó vượt quá phạm vi ảnh hưởng cho phép.
Phan Thế Như thấy thế cũng đứng lên đi cùng với bố mình ra cửa. Tính khí của bố mình cô qua hiểu rõ. Chưa bao giờ cô thấy bố mình vẽ mặt như thế bà biết ông chắc chắn rằng trong lòng rất bực tức với thái độ của người thiếu niên con riêng của chồng mình. nhưng về vấn đề pháp luật dường như lý lẽ biện minh cậu ta đều chiếm ưu thế không thể bàn cải.
Bà đợi bố mình đi ra khỏi nhà mới lên tiếng nói.
- Bố việc của Tống Long làm liệu có ảnh hưởng gì không về phía của bố đấy.
Phan Thế Anh lúc này chỉ biết thở dài. Bởi vì nói không liên quan đến ông thì không được nhưng với việc Thiếu Kiệt làm ông cũng không can thiệp được gì. Đúng là sàn chứng khoán không thiếu nhưng người mua thấp bán cao kiếm lợi nhuận. Những gì Thiếu Kiệt làm đều là trước đó sắp xếp rất cẩn thận. Nếu không thì hiện tai ông đã có cách buộc hắn phải chấm dứt điều này.
- Con biết đấy hiện tại cổ phiếu của Tencent kéo nhưng công ty cùng lĩnh vực rớt giá theo. Bởi không ai biết liệu sẽ có một công ty nào cũng lâm vào tình trạng của Tencent hiện giờ hay không. Chỉ cần cậu ta sử dụng lợi nhuận của mình mua lại toàn bộ cổ phiếu và không làm ra hành động gì đáng nói thì họa may mới cứu vớt được tình hình. xét trên toàn bộ sự việc cậu ta là người có quyền nói chuyện nhất định. Bố nghĩ Mã Hóa Đằng với mấy người kia đụng phải tấm sắt khó nhai rồi.
Phan Thế Anh chỉ biết lắc đầu ngồi lên chiếc xe ô tô đang đậu trước cửa rồi đóng lại. Thấy bố mình như thế Phan Thế Như cũng không kịp hỏi điều gì. Bà bây giờ nhìn vào trong nhà một cách mông lung như đang suy nghĩ một điều gì đó về tương lai.
- xem ra cậu mạnh hơn tôi nghĩ không biết cậu có thể làm mấy người kia thật sự chịu lép vế hay không nhưng cậu rất đáng để tôi đánh cuộc.
Khác với Phan Thế Như bố cô vừa rời khỏi ngồi trên xe ô tô ông ta lấy điện thoại của mình gọi vào một số cố định bên kia âm thanh chỉ vừa đổ chuông đã có người bắt máy.
Phan Thế Anh lúc này chỉ thở dài một cái rồi mới lên tiếng nói với bên kia điện thoại.
- Thất bại. Đối phương không chịu thương lượng. Nhắn với ông già đó xem tình hình mà làm việc này liên quan đến ông ta để ông ta ra mặt có lẽ tốt hơn tôi.
- Được rồi chuyện này chúng tôi sẽ xử lý đối phương xem ra không dễ để nói chuyện. Việc của ông bây giờ ở đó cố định tình hình. Với những gì cần thiết không để ảnh hưởng lan rộng nữa.
Bên kia đáp lại lời của Phan Thế Anh trong lời nói có phần khó chịu chỉ với việc hiện tại của Thẩm Quyến họ cũng không nghĩ rằng thế cục lại diễn ra ngoài tầm khống chế giống như ban đầu họ đã tính. Việc làm của Thiếu Kiệt có phần đem họ vào thế bị động mà không thoát ra được.
- Vấn đề này không phải tôi không muốn nhưng để ảnh hưởng không lang rộng trừ khi tôi phải làm theo yêu cầu của cậu ta bắt lấy Mã Hóa Đằng với việc này nếu làm theo chưa biết liệu cậu ta có đồng ý cứu vãn tình hình hay không mới là quan trọng.
- Giờ không thể tính đến việc đó được nhưng nếu như theo ông già kia đã nói thì cậu ta là người giữ lời hứa. Như thế thì chúng ta chỉ biết đánh cuộc một lần. So với lấy tài chính ra cứu lại thị trường chúng ta làm không được. Việc cố định không để cho tài chính đi vào con đường như năm ngoài đã tổn thất không ít. Hiện tại nếu còn phải bù vào cho Tencent để cho bên ngoài thấy một cái võ bọc ảo chúng ta cũng làm mất đi giá trị chính của việc lập ra kế hoạch phát triển đặc khu kinh tế Thẩm Quyến lúc đầu.
Đáp lại với yêu cầu của Thiếu Kiệt là các mà họ thấy khả thi nhất hiện tại nhưng điều này quá nhiều nguy hiểm. Với việc nó phụ thuộc vào Thiếu Kiệt có thật sự muốn ra tay khi họ đã làm xong toàn bộ mọi thứ hay không vẫn là vấn đề nan giải..
- Như vậy tôi sẽ bắt giữ Mã Hóa Đằng một hai ngày bên đó cho người thu xếp với cậu ta đi. Nếu được thì xem như lần này chúng ta nợ thằng nhóc ấy một lần. Việc nó tạo ra nhưng không có nghĩa là chúng ta quy kết tội cho nó. Dù sao thằng nhóc đó cũng không phạm luật mà làm theo từng bước của kế hoạch khá chu toàn chỉ có trách là trách cái thằng ngốc Mã Hóa Đằng đã biết bị người khác lừa vẫn còn cố nhảy vào. Nhưng phải khâm phục đầu óc của thằng nhóc đó. Ra tay rất quyết đoán. Khi cần cứng nó sẽ không thương lượng rất hợp ý tôi. Ngoài việc nó quá chẳng xem ai ra gì thì tương đối tốt.
Phan Thế Anh đáp lại lời của người bên kia điện thoại cùng với đem nhận định của mình nói ra. Hắn thấy sai lầm không phải do họ hay Mã Hóa Đằng mà tất cả mọi người đều bị Thiếu Kiệt tính kế một bàn cờ rộng không thể biết trước người cầm quân sẽ ra lệnh đánh ở đâu. Một minh chứng điển hình cho việc này là Sở Ninh bị Trương Hạo người của Thiếu Kiệt mua lại toàn bộ cổ phần mà họ và Mã Hóa Đằng đều không hay biết.
- Nếu ông đã nói thế thì mọi việc cứ quyết định tạm thời như vậy. Ông và lão già kìa đều nói tốt cho thằng nhóc này xem ra tôi cũng phải gặp nó thử xem như thế nào mới biết được.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.