OÀNH ~~~
Hitomi cùng với Lida, mỗi người một chân đạp tan cửa sắt, dẫn đầu đoàn người xông lên trước.
Tầng thứ thứ 81, lần nữa, lại bị chặn mất.
“Chúng ta đã vạch mặt, vậy thì che dấu có tác dụng nữa không…(-.-)!” –Kaminari ủ rũ than thở, “Chi bằng cho Midoriya với Kizari một đấm vỡ nát rồi xông thẳng lên có khi hay hơn…!”
“Nhưng như vậy quá tiêu hao thể lực…em làm sao biết được trên đó còn tên tội phạm nào đang chờ đợi chúng ta đối phó…!” – Melissa lắc đầu phản bác.
Hitomi nhìn quanh, chợt thấy một cái hình vuông miếng sắt, được đóng đinh ngay tại trần nhà, phía trên họ khoảng chừng ba, bốn mét.
“Melissa –san…chị biết thứ giống cánh cửa thông gió đó là gì không…?!”
Theo tiếng nói của Hitomi, mọi người đưa tầm mắt về phía tầng cao nhất, và đồng thời phát hiện ra miếng sắt hình vuông ấy.
“Để chị nghĩ thử coi…Ừmmm…Nhớ rồi…!”- Melissa vẻ mặt vui mừng kêu lên, đập nắm tay một cái nói, “Nó là hệ thống chiếu sáng điều hòa ở phòng trị liệu!”
“Ý của em là…(0~0)???”
“Một nơi như vậy, khẳng định là có cầu thang khẩn cấp đúng chứ…!” –Hitomi hỏi.
“Thì ra đó là ý tưởng của cậu sao…!”- Lida chợt vỗ vỗ trán hô, “Melissa –san…chị thấy nếu chúng ta xài con đường này, ắt hẳn sẽ an toàn chớ…!?”
“Nhưng chỉ khi nào tụi mình vô trong được mà thôi…(0 0)!”
“Lên đến tận đây rồi cơ mà…(T^T)” –Uraraka than thở.
Hitomi không nói gì, lẳng lặng quan sát cấu tạo của cánh cửa nhỏ xíu kia, bỗng lên tiếng:
“Momo, cậu cho nổ thứ đó ra đi!”
“Mình cũng đang định
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-viet-nhi-thu-nguyen/1844648/chuong-188.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.