Râm râm bóng mát rừng cây bên dưới là hai thân ảnh đang cố gắng di chuyển thật nhanh và im ắng. Xung quan bầu không khí nhẹ nhàng với từng tia nắng nhảy nhót xuyên qua tán lá dày rộng, nhưng vẻ mặt của hai con người kia thì không hề thư giãn chút nào.
Bởi vì…
“Nhóm Asui- Jiro, bài thi thực hành…Sẵn sàng…Bắt đầu!”
Còi lệnh đã vang, thanh âm đã báo, cuộc chiến đã khai mào.
“Tsuyu –chan…Nếu được thì hãy tránh đụng độ với Present mic sen-sei và thẳng về phía cổng thoát hiểm nhé…(._.)!”
Jiro nhỏ giọng thì thầm với Asui, hai đứa thập thò đằng sau một cái cây.
“Thế được chứ…(0,0)!?”
Asui thấp tiếng hỏi, “Thầy ấy có lẽ đang đứng chờ ngay tại cổng đợi tụi mình ra đó…(0~0)!”
“Nhưng có vầy cũng đành chịu…Đi thôi, Tsuyu –chan!”
Nho nhỏ tổ hai người từ từ xuyên qua rừng cây, mỗi khi qua một đoạn nào đó, họ lại ngừng một chút để quan sát tình thế xung quanh, Asui chủ yếu vẫn đu như Tazan ở trên cây vừa nhanh vừa tiền bề phòng thủ, thuận tiện cả đôi đường.
Đột nhiên, chim chóc bỗng xào xạc bất an, bay tứ tung kêu ríu rít khiến cho Asui và Jiro kinh hãi, nhưng ngay sau đó, họ liền biết vì sao. Một cột sóng âm màu vàng chóe thế như chẻ tre một đường xung kích thẳng tới, bẻ gãy không biết bao nhiêu cây cối nhắm thẳng hướng hai đứa tụi nó càn quét kèm theo điếc tai thanh âm…
“RA…CHƯA…A…A…A...NÀO…O…O…MẤY…ĐỨA….AAAA~~~~….~~~~!”
Jiro cùng Asui đau đớn bịt lỗ tai lại, màng nhĩ ong ong lên như bị một quả búa tạ hung hăng giáng vào.
Nhất là Jiro, cô bé
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-viet-nhi-thu-nguyen/1844574/chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.