Nếu như muốn nói đến cảm giác kẹt giữa cổng thiên đường và địa ngục là gì, thì Mineta và Aoyama sẽ trả lời ngay rằng…
“Đ…m…Còn một chút xíu nữa thôi…(^;_;^)!”
“Làm sao mà…Thầy ấy lại…có thể…Nghĩ ra được cách như thế để trốn thoát cơ chứ…@@@!!!”
~~~ Vù….Vù…Vù ~~~
Đáp trả lời kêu khóc của hai thằng là tiếng gió dữ dội kèm theo sức hút rợn người.
Juusan Gou sen-sei chậm rãi từng bước một tiến đến gần tụi nó, vừa đi ông vừa nói:
“May mắn thật…Không ngờ rằng các em lại dùng chiêu trò như thế để bẫy thầy…Suýt chút nữa thì đã để xổng mất hai đứa rồi (-.-)!”
“Giờ đừng hòng trốn thoát nhé…Mặc dù thầy hơi yếu trong mấy vụ đánh nhau, nhưng bắt giữ là nghề của thầy đấy!”
(╥.╥)
“Mịa nó…Aoyama, tìm cách gì đi, sắp bị tóm cả lũ rùi đó…(ノಠ益ಠ)!”
Mineta vẻ mặt khóc ròng la hét, thế đíu nào mà đến phút cuối cùng lại thất bại cơ chứ. Trên đầu nó quả bóng nảy nảy dính dính đang được thằng nhóc đính chặt vào cây cột ngang sát cửa ra vào. Cả hai thằng cố gằng bám trụ để khỏi tuột tay, vì một khi bỉ hút đi liền sẽ rớt bài thi a.
“Tui cứ tưởng kế hoạch của cậu hoàn hảo lắm…Nhưng không sao, cứ để Aoyama này lo…(─‿‿─)!”
“Định làm gì thì lẹ lên cha nội, thầy ấy cách chúng ta chưa tới bốn mét kìa...(0~0)!”
Aoyama vẫn bình thản điệu đà vừa cười vừa nói, “Trang phục của tôi có khả năng liên thông từ chân, tay đến bụng…Tức là…!”
Chiu…
Một tia sáng lấp lóe từ đôi chân của Aoyama bắn ra hướng thẳng tới Juusan Gou sen-sei.
“…Chúng ta sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-viet-nhi-thu-nguyen/1844573/chuong-113.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.