Mọi công việc của Thiên Kim đều diễn ra một cách hết sức thuận lợi, cô gần như phá được gần hết những bí ẩn của căn nhà đó sau hơn một tháng trời. Nhưng Thiên Kim chỉ thận trọng với thầy giáo và đôi chút với Ngọc Thư mà không hề để ý rằng Minh Phong đang để tâm đến mình. Với một tuần theo dõi Thiên Kim, một học sinh thông minh nhạy bén như anh đã chắc mười mươi về thân phận của cô. Anh có không muốn tin cũng phải tin rằng cô đang có mưu đồ với giáo viên Toán đó. Tối hôm nay, anh cũng ngồi đây chờ đợi cô nhưng không phải sự rạo rực rung động mà với tâm trạng rối như tơ vò. Các câu hỏi trong đầu anh chật ních mà anh không biết có nên cho nó phun trào ra hay không nữa. Thiên Kim cứ thế mà bước ra mà chẳng thấy được sự bối rối hiện rõ lên đôi mắt sáng long lanh ấy. Anh vừa muốn biết sự thật nhưng lại sợ rằng nó làm thương mình. Nhưng cái núi câu hỏi trong đầu anh chẳng thể nào mà chịu đựng thêm nữa nó sôi lên sùng sục và phun trào như núi lửa không thể kìm lòng lại được:
- Cục nợ, cậu có dấu tôi chuyện gì không?
- Chuyện gi cơ_ Tuy hơi chột dạ với câu hỏi của Minh Phong nhưng cô vẫn cứ cố gắng bình tĩnh như chưa có chuyện gì xảy ra
- Tôi đã chứng kiến hết hoạt động và cũng lờ mờ đoán ra thân phận của cậu rồi, cậu đừng dấu tôi nữa.
- Tôi, tôi…..đâu có làm gì đâu..cơ chứ!Anh thấy,thấy…thấy cái gì cơ
Giọng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-trom-voi-trai-tim-bang-da-quy/71431/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.