Chương trước
Chương sau
- Ủa?
Vân Phi Dương ngạc nhiên hỏi:
- Oanh Oanh, vì sao quanh thân muội lại có khí tức Thổ hệ mãnh liệt như vậy?
Mục Oanh lau nước mắt, nói:
- Vân đại ca, huynh đoán xem!
Cô bé này học tính được thừa nước đục thả câu của hắn.
Vân Phi Dương cười nói:
- Chẳng lẽ lĩnh ngộ Nghịch Thiên Quyết đến Thập Nhất Trọng nên thu hoạch được?
- A?
Mục Oanh vốn đang rất vui sướиɠ, nhất thời há hốc mồm.
- Nguyên lai, Vân đại ca cũng biết Nghịch Thiên Quyết còn có tầng 11.
Bên trong cung điện dưới lòng đất đột nhiên lĩnh ngộ được Thập Nhất Trọng, để nàng mừng rỡ không thôi, cũng thầm suy nghĩ, chờ khi Vân đại ca trở về sẽ báo chuyện này cho hắn biết, nhất định sẽ làm hắn kinh ngạc không thôi.
Không ngờ.
Hắn đã sớm biết.
Vân Phi Dương cười nói:
- Oanh Oanh, ta còn biết, Nghịch Thiên Quyết không chỉ có Thập Nhất Trọng, còn có Thập Nhị Trọng Cảnh nữa.
- Cái gì?
Mục Oanh cả kinh.
- Còn có Thập Nhị Trọng Cảnh?
Vân Phi Dương theo sát tới thấp giọng nói:
- Buổi tối tới phòng ta, ta giúp muội đề bạt lên cảnh giới đó.
Tại mảnh đất thí luyện, sau khi phát sinh quan hệ, Lâm Chỉ Khê cũng tu luyện Nghịch Thiên Quyết khiến cho hai người đều đột phá đến Thập Nhị Trọng Cảnh, để hắn suy đoán, điều này cần Âm Dương song tu.
- Đi đến phòng huynh?
Khuôn mặt nhỏ của Mục Oanh nhất thời đỏ chót, tiểu ny tử tuy đơn thuần, nhưng tuổi tác không nhỏ, tự nhiên nghĩ đến sự việc xấu hổ kia.
- Tới đây.
Vân Phi Dương nói:
- Thi triển thuộc tính của muội ra để ta xem một chút.
Thuộc tính huyễn hóa ra từ Nghịch Thiên Quyết Thập Nhất Trọng Cảnh chắc rất ngưu, để hắn vô cùng chờ mong.
- Vâng.
Mục Oanh gật gật đầu rồi chợt vung tay lên, từng đoàn thuộc tính màu đất xuất hiện, toàn bộ mật thất nháy mắt tràn ngập cảm giác trầm trọng khi nó xuất hiện.
Vân Phi Dương ngạc nhiên.
Thổ hệ thuộc tính này nhìn qua như phổ thông nhưng lại ẩn chứa nhàn nhạt Thần uy, còn thấu phát ra một cỗ khí tức khiến tâm thần người khác thanh thản.
- Chẳng lẽ…
Vân Phi Dương lộ vẻ mặt nghiêm túc.
- Là Hậu Thổ?!
Thần Giới có một Thần chưởng khống đại sơn, được xưng Địa Thần, lại xưng Đại Địa Chi Mẫu, Thổ hệ thuộc tính nàng chưởng khống là Hậu Thổ!
Thuộc tính này không có lực công kϊƈɦ cường đại cũng không có phòng ngự cường đại, lại thần thánh nhất, bởi vì vạn vật tại Thần Giới đều dựa vào nó để uẩn ɖu͙ƈ!
- Rất tốt, rất tốt!
Vân Phi Dương cười rộ lên.
Oanh Oanh Hậu Thổ dùng để chiến đấu thì hơi thua một điểm, nhưng nếu dung nhập vào Ngũ Hành Chi Linh, tuyệt đối là Thổ hệ thuộc tính mạnh nhất!
Có nó thì có thể cải biến đất đai thế giới của mình, Bách Hoa Thảo sẽ phát huy hiệu dụng cao hơn dĩ vãng nhiều lần, dược tài của hắn cũng sẽ mạnh hơn phổ thông không ít.
- Vân đại ca?
Mục Oanh ngây ngốc hỏi:
- Huynh làm sao vậy?
Vân Phi Dương theo sát đi tới, hôn lên khuôn mặt non mềm của nàng một cái, cười nói:
- Oanh Oanh, Thổ hệ thuộc tính này của muội rất lợi hại, cũng chính là thứ ta cần!"
"Ây."
Khuôn mặt nhỏ của Mục Oanh lần nữa nóng ran, nàng cúi đầu xuống, tay nhỏ loay hoay góc áo, ngượng ngùng nói:
- Giúp được Vân đại ca thì tốt rồi.
"Ông —— "
Vân Phi Dương xếp bằng động trong phòng, Ngũ Hành Chi Linh nằm trong lòng bàn tay, từng đạo Kim hệ thuộc tính sắc bén dung nhập vào bên trong.
Ước chừng đi qua nửa canh giờ.
Tử Kim Lôi thuộc tính được bom đầy vào Ngũ Hành Chi Linh.
- Tới đây.
Vân Phi Dương nói:
- Muội làm giống như ta vừa rồi, đưa Hậu Thổ dung nhập vào bên trong đi.
Mục Oanh gật đầu, ngồi xếp bằng xuống, tay nhỏ dán trêи Ngũ Hành Chi Linh, sau đó câu thông Thổ Linh hạch biến dị trong đan điền, rót Thổ thuộc tính vào bên trong.
Có thể do tu vi và chưởng khống chưa được thuần thục, tiểu ny tử dùng trọn vẹn bốn năm canh giờ mới bổ sung hoàn tất.
Sau cùng.
Ngũ Hành Chi Linh đã thu thập được bốn loại thuộc tính ngũ hành.
Phân biệt là Địa Hỏa, Cực Huyền Băng Tinh, Tử Kim Lôi và Hậu Thổ!
Bốn loại thuộc tính.
Kim hệ thuộc tính có chút thấp, dù sao chỉ là bản nguyên của mảnh đất thí luyện, so với Địa Hỏa, Hậu Thổ các loại thuộc tính mạnh nhất tại Thần Giới vẫn kém một chút.
Bất quá.
Bởi vì dung hợp Tử Dương chi khí cùng Lôi hệ, Kim hệ thuộc tính này cũng chỉ kém thuộc tính Thần Giới, lấy ra làm năng lượng cho Ngũ Hành Chi Linh đã dư xài.
- Còn thiếu mỗi Mộc hệ!
Vân Phi Dương nỉ non:
- Chỉ cần tìm được thằng này nữa thì có thể kϊƈɦ phát Ngũ Hành Chi Linh!
Sau khi hấp thu Kim Linh Châu, cảnh giới võ đạo hắn đột phá đến Vũ Vương hậu kỳ, diện tích tiểu thế giới lại lớn hơn, càng lớn thì linh khí ngày càng mỏng manh.
Hiện tại nhu cầu cấp bách Mộc hệ thuộc tính để góp đủ Ngũ Hành, khiến Ngũ Hành Chi Linh vận chuyển, chỉ có như vậy mới có thể sinh ra linh lực càng mạnh.
Đương nhiên.
Âm Dương nhị khí, cũng không được thiếu.
Một khi Ngũ Hành và Âm Dương đều đủ. Đến lúc đó, Vân Phi Dương chân chính trở thành Chúa Tể một phương thế giới, lúc đó chưởng khống thời gian, gia tốc thời gian tăng trưởng cho Bách Hoa Thảo, sau đó nhận được đại lượng Tiên Lộ Quỳnh Tương, chế tạo một Thập nhị tinh thành lại có gì khó.
Vân Phi Dương trở về Thiết Cốt Thành, bách tính nội thành cùng võ giả náo nhiệt thật lâu mới dần bình tĩnh lại.
Đương nhiên.
Sau khi Vân Phi Dương trở về cũng không đắm chìm trong nhi nữ tình trường, bởi vì còn có rất nhiều chuyện muốn làm. Hắn gọi bọn người Lâm Chỉ Khê ra, tiếp theo tiến về phòng bán đấu tìm kiếm Tương Cần hỏi tình hình tài chính.
- Nhập không đủ chi.
Tương Cần ngồi xuống, đắng chát đáp.
Từ khi Vân Phi Dương rời đi, Vũ Sư Đan đoạn hàng, thủy chung chưa đấu giá được, liên minh các quận lại liên tục tấn công, tiền tài toàn dùng vào quân sự.
Cũng may Vân Phi Dương kịp thời đuổi tới, nếu như qua thêm mấy tháng, liên minh các Quận lại tiến công mấy lần nữa thì Đông Lăng, Thiên Vũ hai Quận sẽ cạn kiệt hết tài nguyên.
Mỗi một cuộc chiến như một cuộc đốt tiền.
Vân Phi Dương cau mày nói:
- Xem ra, vẫn nên kiếm tiền trước.
Hắn rời khỏi phòng đấu giá, tìm đến Lương Âm và Liễu Nhu, đưa vài giọt Tiên Lộ Quỳnh Tương ngưng tụ khoảng thời gian này cho các nàng để luyện chế Vũ Sư Đan, sau đó tiến về quân doanh.
"Hừ."
Lương Âm tức giận nói:
- Tên này thật coi chúng ta là hạ nhân mà sai sử, cũng không nói câu nào dễ nghe, cứ như vậy đi mất.
Liễu Nhu cười nói:
- Sư đệ vừa trở về, có rất nhiều chuyện cần phải xử lý.
- Tốt thôi.
Lương Âm nói:
- Tha thứ cho hắn.
Quân doanh Thiết Cốt Thành.
Diệp Nam Tu và bọn người La Mục từng tên trợn mắt hốc mồm, bởi vì trong giáo trường lớn như vậy xuất hiện mấy vạn quái vật màu da quỷ dị, tướng mạo dữ tợn.
Má ơi.
Phi Dương ca quá trâu.
Chinh phục hết Ma Linh trong mảnh đất thí luyện, lại còn có thể dẫn chúng ra ngoài!
30 ngàn đã bảo nhiều?
Nếu như bọn họ biết, bên trong thế giới của Vân Phi Dương có hơn chín trăm vạn, không biết sẽ nghĩ gì.
- Thành chủ!
Hai mắt Gia Cát Cẩm sáng lên nói:
- 30 ngàn Ma Linh này mạnh hơn binh lính quá nhiều, nếu như đi qua huấn luyện, tuyệt đối có thể bằng được mười vạn đại quân!
- 100 ngàn?
Vân Phi Dương cười nói:
- Quá ít, tối thiểu nhất cũng phải cỡ 300 ngàn chứ.
Khóe miệng bọn người Diệp Nam Tu co giật, 30 ngàn đánh 300 ngàn, Ma Linh trâu bò thế à, một người có thể đánh mười người?
- Trong khoảng thời gian này, các ngươi cố gắng học tập ngôn ngữ Ma Linh Tộc.
Vân Phi Dương đưa mắt nhìn về phía bầu trời, mục quang lãnh lệ quát:
- Sau đó đi đòi nợ!
- Tuân lệnh.
Đám người đồng thanh đáp.
Chín tháng bị đánh sáu lần, bọn họ kìm nén lửa giận lâu lắm rồi, bây giờ Phi Dương ca trở về, phải xuất ra một ngụm ác khí mới được!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.