Phá Đa La này khiến Vân Phi Dương rất không hiểu, bởi vì hắn không chỉ bắt Công Lương đưa tới, mà còn chủ động yêu cầu tiến vào Luyện Hồn Chung, tiếp nhận nỗi khổ bị luyện hóa.
- Vân ca ca!
Trêи đường đi thông hướng cung điện, Phá Đa La ngây thơ nói:
- Linh Hồn Nguyên Thần của ta đều đã giao cho huynh, có thể tin tưởng ta chưa?
- Tiểu quỷ.
Vân Phi Dương dừng lại, cười nói:
- Ngươi đến cùng có mục đích gì?
Hắn thực không rõ Linh Hoàng nhìn như hài đồng nhưng đã sống mấy trăm năm này rốt cuộc muốn làm gì?
Chẳng lẽ.
Mỹ mạo của ca còn hấp dẫn bé trai?
Ai.
Vân Phi Dương đưa mắt nhìn lên trời, nói thầm:
- Quả nhiên, đẹp trai quá cũng là một cái tội a.
- Cái này à.
Phá Đa La gãi đầu, cười nói:
- Chờ sau khi Hạ Lan tỷ tỷ xưng Đế, Ma Linh Tộc nhất thống thì ta sẽ nói.
- Chỉ là…!
Hắn nói bổ sung:
- Vân ca ca xin yên tâm, ta không có ác ý!
Vân Phi Dương cũng không sợ hắn có ác ý, dù sao bây giờ cũng đã chưởng khống Linh Hồn Nguyên Thần hắn, trong khoảnh khắc đã có thể mạt sát.
Chúng Hoàng ước hẹn lần này không có cử hành.
Về sau.
Cũng không xuất hiện nữa!
Bởi vì, sau khi Vân Phi Dương khống chế tất cả Linh Hoàng đã bảo mỗi người trở lại về bộ lạc, tuyên bố với tộc nhân mình cam nguyện Hạ Lan Phi xưng đế.
Toàn bộ mảnh đất thí luyện vỡ òa, tất cả Ma Linh không ngờ bảy đại Linh Hoàng hội cúi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-than-yeu-nghiet/1651980/chuong-522.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.