Đại trưởng lão thay nhi tử ứng cược, hắn thấy tên này không sử dụng Luyện Hồn Chung thì cũng chỉ là Linh Vương hậu kỳ.
Cái này có gì phải sợ.
Khi Đại Trưởng lão ứng lời cược, dưới đài nhất thời vỡ òa, ai cũng không ngờ một trận khiêu chiến vậy mà biến thành cục diện cạnh tranh chức vị Trưởng lão!
Hạ Lan Phi cũng kinh ngạc không thôi.
Vụ cá cược này chơi lớn quá rồi, nếu Vân Phi Dương thắng thì có thể đảm nhiệm chức Đại Trưởng Lão.
Nội tâm nàng thầm nghĩ:
- Tiểu gia hỏa, đây là cơ hội ngàn năm một thuở, ngươi nhất định phải thắng!
Đại trưởng lão đáp ứng, Vân Phi Dương cũng giật mình, hắn cũng thuận miệng nói thôi, không ngờ đối phương sẽ đồng ý.
Rất tốt, rất tốt!
Hắn thầm nghĩ:
- Chỉ cần đuổi lão gia hỏa xuống đài, để ta tới làm Đại trưởng lão, mấy tên Trưởng lão khác còn không thoải mái bị đùa chơi tới chết!
- Chư vị!
Vân Phi Dương cất cao giọng nói:
- Ta và Hạ Lan Kỳ định ra đánh cược, các ngươi đều chứng kiến.
Rất nhiều quý tộc nhao nhao cười lạnh.
Tên này chẳng lẽ sợ Đại trưởng lão đổi ý, hoặc đã nhận định mình có thể thắng?
- Chúng ta cũng nghe được!
Bên phía bình dân có người quát lên, người khác cũng nhao nhao la lên.
Bình dân ủng hộ Vân Phi Dương, nếu hắn đảm nhiệm thêm chức Đại trưởng lão, khẳng định là một chuyện thật tốt!
- Yên tâm đi.
Đại trưởng lão lạnh lùng nói:
- Chỉ cần ngươi có thể thắng con ta, bản Trưởng lão sẽ không nuốt lời.
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-than-yeu-nghiet/1651966/chuong-508.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.