Băng hệ thuộc tính đột nhiên xuất hiện trong thuần linh hạch bắt đầu áp chế Ma khí trợ giúp Vân Phi Dương khống chế Ma Khí.
Thời gian dần qua.
Ma khí ẩn trong huyết dịch và kinh mạch bị áp chế không chỗ che thân, chúng hình như vô cùng e ngại hàn khí nên không dám nhúc nhích mảy may.
Quá trình này dài đằng đẵng, cũng rất mệt mỏi.
Khụ khụ
Sự mệt mỏi này không chỉ đến từ khống chế Ma khí, mà vẫn còn nguyên nhân khác, nguyên nhân này… ài… không thể nói được.
Sau khi triệt để khống chế Ma khí, tư duy Vân Phi Dương dần thanh tỉnh. Lúc này, hắn mới ý thức được, mình đang nằm trêи người Lâm Chỉ Khê, nữ nhân này tóc xanh lộn xộn, đẹp mắt nhắm chặt, như băng mỹ nhân ngủ say, hai đầu lông mày cau lại mang theo mấy phần đau đớn.
Vân Phi Dương thương yêu không dứt.
Tuy vừa rồi quên hết mọi thứ, nhưng nhìn hiện trạng hắn cũng đoán được, lúc mình mất lý tính, khẳng định không bận tâm gì cả mà đè nàng ra gạo nấu thành cơm.
Hô.
Chắc do quá mệt mỏi, hắn lật người nằm bên cạnh Lâm Chỉ Khê, nhẹ nhàng ôm nàng mơ màng thϊế͙p͙ đi.
Không biết qua bao lâu.
Lâm Chỉ Khê tỉnh lại.
Đầu tiên nàng không nghĩ đến lí do tại sao mình lại đột nhiên thϊế͙p͙ đi, mà chỉ lo Vân Phi Dương có sao không.
Sau khi nàng ý thức được nam nhân này đang bên cạnh, một tay ôm mình, quanh thân không có Ma khí đáng sợ, lúc này mới thở một hơi nhẹ nhõm.
Chỉ chốc lát, sắc mặt Lâm Chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-than-yeu-nghiet/1651923/chuong-465.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.