Chương trước
Chương sau
Băng hệ thuộc tính đột nhiên xuất hiện trong thuần linh hạch bắt đầu áp chế Ma khí trợ giúp Vân Phi Dương khống chế Ma Khí.
Thời gian dần qua.
Ma khí ẩn trong huyết dịch và kinh mạch bị áp chế không chỗ che thân, chúng hình như vô cùng e ngại hàn khí nên không dám nhúc nhích mảy may.
Quá trình này dài đằng đẵng, cũng rất mệt mỏi.
Khụ khụ
Sự mệt mỏi này không chỉ đến từ khống chế Ma khí, mà vẫn còn nguyên nhân khác, nguyên nhân này… ài… không thể nói được.
Sau khi triệt để khống chế Ma khí, tư duy Vân Phi Dương dần thanh tỉnh. Lúc này, hắn mới ý thức được, mình đang nằm trêи người Lâm Chỉ Khê, nữ nhân này tóc xanh lộn xộn, đẹp mắt nhắm chặt, như băng mỹ nhân ngủ say, hai đầu lông mày cau lại mang theo mấy phần đau đớn.
Vân Phi Dương thương yêu không dứt.
Tuy vừa rồi quên hết mọi thứ, nhưng nhìn hiện trạng hắn cũng đoán được, lúc mình mất lý tính, khẳng định không bận tâm gì cả mà đè nàng ra gạo nấu thành cơm.
Hô.
Chắc do quá mệt mỏi, hắn lật người nằm bên cạnh Lâm Chỉ Khê, nhẹ nhàng ôm nàng mơ màng thϊế͙p͙ đi.
Không biết qua bao lâu.
Lâm Chỉ Khê tỉnh lại.
Đầu tiên nàng không nghĩ đến lí do tại sao mình lại đột nhiên thϊế͙p͙ đi, mà chỉ lo Vân Phi Dương có sao không.
Sau khi nàng ý thức được nam nhân này đang bên cạnh, một tay ôm mình, quanh thân không có Ma khí đáng sợ, lúc này mới thở một hơi nhẹ nhõm.
Chỉ chốc lát, sắc mặt Lâm Chỉ Khê có chút khó coi.
Sau khi loại việc này phát sinh, hiện tại nàng không còn chút khí lực nào.
Càng nhớ tới một màn lúc trước, nhớ tới cử động điên cuồng của Vân Phi Dương, trêи mặt băng lãnh hiện ra từng mảng đỏ ửng, đồng thời cũng xen lẫn mấy phần ngượng ngùng cùng u oán.
Nàng nhẹ nhàng nằm lên ngực nam nhân này, cảm thụ hơi ấm từ người hắn, nói thầm:
- Từ giờ trở đi, huynh chính là nam nhân của ta.
Một ngày này cũng tới.
Lâm Chỉ Khê không ngờ mình sẽ thân cho hắn ở đây, cũng không nghĩ tới quá trình đau nhức như thế.
Bất quá.
Nếu có thể hóa giải ma khí trong cơ thể Vân Phi Dương, cho dù lựa chọn lần nữa, nàng vẫn sẽ làm vậy.
Nguyên nhân rất đơn giản.
Nam nhân này là người mình phó thác một đời.
Hô!
Nhưng vào lúc này, Vân Phi Dương tỉnh lại, bởi vì Ma khí bị triệt để áp chế, cả người trở nên sảng kɧօáϊ.
Vô cùng thoải mái.
Dù sao hắn đã thủ thân như ngọc một vạn ba ngàn năm, rốt cục được phát tiết tất cả những gì đè nén lâu năm. Chuyện này có thể chịu được một vạn ba ngàn năm, ngẫm lại thật mẹ nó đáng sợ.
Lâm Chỉ Khê cảm nhận hắn đã tỉnh, hỏi:
- Huynh không sao chứ?
- Không có việc gì.
Vân Phi Dương đột nhiên đứng dậy, nói:
- Đến, chúng ta cùng luyện hóa cỗ Ma khí kia.
- Hả?
Lâm Chỉ Khê mờ mịt, Vân Phi Dương lại kéo nàng lên, vừa chuyển động, hạ thể truyền đến đau đớn.
- Muội làm sao?
Vân Phi Dương nói:
- Sắc mặt khó coi như vậy.
Lâm Chỉ Khê trầm mặc, một khắc này, nếu như nàng có sức lực, khẳng định sẽ đóng băng tên vô sỉ này.
Vân Phi Dương như hiểu ra, hắn nhẹ nhàng ôm nàng, tự trách.
- Ta trước đó có phải quá thô lỗ.
Đâu chỉ thô lỗ.
Quả thực là cầm thú!
Lâm Chỉ Khê nói:
- Huynh nói muốn luyện hóa Ma khí?
Sự việc xấu hổ kia, nàng không nguyện ý nhắc lại, cho nên nói sang chuyện khác.
- Ừm.
Vân Phi Dương nói:
- Hai ta kết hợp xong, trong thân thể ta ngưng tụ ra Cực Huyền Băng Tinh thành công áp chế Ma khí, cỗ năng lượng này rất cường đại nếu hai ta hấp thu, tu vi chắc sẽ đề cao không ít.
Dù sao cũng là Chiến Thần.
Khi hắn ý thức được trong thuần linh hạch xuất hiện Cực Hàn chi khí, nháy mắt đã kết luận chúng đến từ Cực Huyền Băng Tinh.
Xem ra.
Đây chính là thành quả sau khi mình cùng nàng kết hợp.
Nói cách khác, trong thuần linh hạch của Vân Phi Dương trừ Tử Dương và Lôi hệ, bây giờ lại có thêm Cực Huyền Băng Tinh đang trưởng thành.
Khác biệt duy nhất là.
Cực Huyền Băng Tinh của Lâm Chỉ Khê là thuần linh hạch.
Còn Cực Huyền Băng Tinh của Vân Phi Dương lại ký thác vào thuần linh hạch, nó không có chiếm vị trí chủ đạo mà chỉ ở trạng thái phụ thuộc lẫn nhau như Tử Dương và Lôi.
- Huynh cũng ngưng tụ ra Cực Huyền Băng Tinh?
Lâm Chỉ Khê hoảng hốt.
Vân Phi Dương mờ mịt nói:
- Lẽ ra, khi hai ta kết hợp, ta chỉ mượn nhờ hàn khí của muội để chống lại Ma khí trong cơ thể, không biết tại sao lại dần hình thành Cực Huyền Băng Tinh.
Lâm Chỉ Khê nói:
- Có phải do Nghịch Thiên Quyết?
Câu nói này nhắc nhở Vân Phi Dương.
Hắn đột nhiên nhớ mình giống như lĩnh ngộ được Nghịch Thiên Quyết tầng tiếp theo.
Lâm Chỉ Khê nói:
- Ta đã lĩnh ngộ Nghịch Thiên Quyết đến Thập Nhị Trọng Cảnh.
- Cái gì.
Vân Phi Dương ngạc nhiên nói:
- Huynh cũng lĩnh ngộ?
Lâm Chỉ Khê thông tuệ, từ trong lời hắn đã biết hắn cũng lĩnh ngộ được đến tầng 12 này.
Trùng hợp sao?
Biết được mình cùng Lâm Chỉ Khê đều lĩnh ngộ đến tầng tiếp theo của Nghịch Thiên Quyết, Vân Phi Dương lâm vào trầm tư.
- Ta hiểu rồi!
Hắn nâng cằm nói:
- Hai người chúng ta kết hợp chắc đã phát động Nghịch Thiên Quyết, từ đó cùng lĩnh ngộ cảnh giới mới.
Lâm Chỉ Khê đồng ý.
- Ha ha ha!
Đột nhiên, Vân Phi Dương cười to.
- Quả nhiên ta đoán đúng!
Lần đầu biết Lâm Chỉ Khê tu luyện Nghịch Thiên Quyết, tên này đã từng không biết xấu hổ nói, Nghịch Thiên Quyết phải lấy một nam một nữ kết hợp tạo thành âm dương giao hội mới có thể lĩnh ngộ cảnh giới cao hơn.
Đoán bậy đoán bạ vậy mà trúng!
Vân Phi Dương nhếch miệng cười nói:
- Không nghĩ tới, tâm pháp thần kỳ này lại còn có Thập Nhị Trọng!
- Thập Nhị Trọng có lẽ là cảnh giới tối cao.
Lâm Chỉ Khê suy đoán.
Vân Phi Dương nói:
- Làm sao biết được?
- Một năm mười hai tháng, một ngày mười hai canh giờ, Thập Nhị Trọng hẳn là đại viên mãn.
Vân Phi Dương khẽ giật mình.
Nữ nhân này lại hiểu như vậy, hình như có chút đạo lý.
Chuyện Nghịch Thiên Quyết phải chăng chỉ có 12 tầng, hai người vô pháp xác định, nhưng có một chuyện có thể khẳng định, chính là chỉ cần vận chuyển Nghịch Thiên Quyết, Ma khí phiêu đãng ngoài ngoại giới sẽ chen chúc tới.
Tốc độ ngưng tụ và hấp thu gấp mười lần lúc trước!
Cái này gọi là đạo pháp tự nhiên.
Vân Phi Dương nỉ non.
- Hẳn là dung nhập giữa thiên địa cho nên có thể hấp thu thuộc tính xung quanh nhanh hơn để nhanh chóng tăng cao tu vi.
Vấn đề cơ bản khi đột phá Nghịch Thiên Quyết Thập Nhị Trọng đã được hắn hiểu thấu.
Bất quá.
Chính mình tại sao lại ngưng tụ ra Cực Huyền Băng Tinh?
Phải biết từ xưa đến nay, dù trong Thần Giới, người nắm giữ Cực Huyền Băng Tinh cũng không hơn mười, thứ này cực kỳ trân quý, không phải tùy tiện có thể ngưng tụ.
Nếu như Chỉ Khê đoán, bởi vì Nghịch Thiên Quyết mới có thể ngưng tụ ra Cực Huyền Băng Tinh, như vậy thuộc tính của mình trong quá trình giao hợp hẳn cũng sẽ truyền cho đối phương.
Suy nghĩ một hồi, hắn dò hỏi:
- Trong đan điền muội có Tử Dương chi khí và Lôi thuộc tính không?
Lâm Chỉ Khê đáp.
- Không có.
- Kỳ quái.
Vân Phi Dương mờ mịt.
Thuộc tính Tử Lôi của mình không truyền cho nàng, Cực Huyền Băng Tinh của nàng lại truyền cho mình, quá kỳ quái rồi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.