Bành bành bành!
Sad và thủ hạ hắn mang đến bị đánh ra khỏi thành, từng người mặt mũi bầm dập ngã trêи mặt đất kêu thảm.
- Phi.
Vân Phi Dương vỗ vỗ tay, nói:
- Chỉ có chút thực lực ấy, cũng dám đến Trà bộ lạc tìm phiền toái, không phải ngu thì là gì?
Tên này có ý ngươi không có thực lực, thì tìm tên Ma Linh nào mạnh hơn một chút tới, để lão tử tạo dựng uy vọng.
Đúng lúc này, Trà Mộc chạy tới.
Nàng nhìn thấy Sad bị đánh thảm, tay nhỏ khoác lên vai Vân Phi Dương, cười tươi như hoa:
- Gia hỏa vô dụng như vậy làm sao xứng với ta.
Ma Linh Tộc giống đực, tự tôn cực mạnh.
Nghe được Trà Mộc nói thế, Sad giận không nhịn nổi rồi trừng mắt Vân Phi Dương, căm hận nói:
- Tiểu tử, ngươi chờ đó cho ta!
Lưu lại ngoan thoại rồi theo thủ hạ chật vật rời đi.
Trà Mộc kéo thù khá tốt, Sad khẳng định trở về tìm trợ thủ, hắn muốn tìm dũng sĩ của Tát bộ lạc - cường giả Linh Vương!
Đây là điều Vân Phi Dương muốn nhìn nhất.
Đi đi, gọi nhiều trợ thủ tới.
Đại gia ta có thể thành lập uy vọng tại Trà bộ lạc càng nhanh!
- Hàaa...! Hàaa...!
Sad bại lui, Ma Linh nội thành hoan hô.
Bọn họ đơn thuần cũng không cân nhắc đắc tội Sad sẽ dẫn tới phiền toái càng nhiều. Ngược lại, bọn họ sùng bái Vân Phi Dương càng đậm.
Chính xác là dũng sĩ.
Một tên dũng sĩ bị đánh chạy vô cùng nhẹ nhõm, Đại Gia này là kiêu ngạo của Trà bộ lạc!
- Thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-than-yeu-nghiet/1651907/chuong-449.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.