Chương trước
Chương sau
Bành bành bành!
Sad và thủ hạ hắn mang đến bị đánh ra khỏi thành, từng người mặt mũi bầm dập ngã trêи mặt đất kêu thảm.
- Phi.
Vân Phi Dương vỗ vỗ tay, nói:
- Chỉ có chút thực lực ấy, cũng dám đến Trà bộ lạc tìm phiền toái, không phải ngu thì là gì?
Tên này có ý ngươi không có thực lực, thì tìm tên Ma Linh nào mạnh hơn một chút tới, để lão tử tạo dựng uy vọng.
Đúng lúc này, Trà Mộc chạy tới.
Nàng nhìn thấy Sad bị đánh thảm, tay nhỏ khoác lên vai Vân Phi Dương, cười tươi như hoa:
- Gia hỏa vô dụng như vậy làm sao xứng với ta.
Ma Linh Tộc giống đực, tự tôn cực mạnh.
Nghe được Trà Mộc nói thế, Sad giận không nhịn nổi rồi trừng mắt Vân Phi Dương, căm hận nói:
- Tiểu tử, ngươi chờ đó cho ta!
Lưu lại ngoan thoại rồi theo thủ hạ chật vật rời đi.
Trà Mộc kéo thù khá tốt, Sad khẳng định trở về tìm trợ thủ, hắn muốn tìm dũng sĩ của Tát bộ lạc - cường giả Linh Vương!
Đây là điều Vân Phi Dương muốn nhìn nhất.
Đi đi, gọi nhiều trợ thủ tới.
Đại gia ta có thể thành lập uy vọng tại Trà bộ lạc càng nhanh!
- Hàaa...! Hàaa...!
Sad bại lui, Ma Linh nội thành hoan hô.
Bọn họ đơn thuần cũng không cân nhắc đắc tội Sad sẽ dẫn tới phiền toái càng nhiều. Ngược lại, bọn họ sùng bái Vân Phi Dương càng đậm.
Chính xác là dũng sĩ.
Một tên dũng sĩ bị đánh chạy vô cùng nhẹ nhõm, Đại Gia này là kiêu ngạo của Trà bộ lạc!
- Thế nào?
Vân Phi Dương cười nói:
- Ta biểu hiện không tệ chứ.
Trà Mộc dựa sát vào, cười quyến rũ nói:
- Nói đi, muốn ban thưởng gì.
Đang nói chuyện, ngọc thủ du tẩu trước ngực Vân Phi Dương, ý vị đùa giỡn rất rõ ràng.
Mẹ nó.
Tà hỏa Vân Phi Dương lại tuôn lên.
Nữ nhân Ma Linh Tộc quả nhiên đều là yêu tinh!
Nếu như Lâm Chỉ Khê không trong thành, chỉ sợ hắn đã hóa cầm thú.
Tỉnh táo, tỉnh táo!
Vân Phi Dương cố gắn đè Tà hỏa, cười nói:
- Ta cần vũ kỹ.
Hắn nói vũ kỹ, là vũ kỹ Ma Linh Tộc.
Trà Mộc khẽ giật mình, nói:
- Ngươi không có?
Vân Phi Dương đương nhiên không có.
Những ngày gần đây, hắn và Lâm Chỉ Khê chỉ dựa vào Nghịch Thiên Quyết cưỡng ép hấp thu Ma khí, nhưng như vậy không được, nếu tu luyện tâm pháp vũ kỹ Ma Linh Tộc thì tốc độ phát triển sẽ nhanh hơn nhiều.
- Có.
Vân Phi Dương cười nói:
- Ta muốn học tập vũ kỹ Trà bộ lạc các cô.
- Tốt.
Trà Mộc ngoắc ngoắc tay, cười nói:
- Đi theo ta.
Bên trong Trà bộ lạc, cũng có Vũ Kỹ Các giống như của nhân loại, nơi đây thuộc về cấm địa, có Ma Linh cường đại thủ hộ, người không có phận sự không thể tùy ý tới gần.
Vân Phi Dương được Trà Mộc dẫn đi vào một thạch thất, bên trong sắp xếp rất nhiều giá đỡ bằng đá, trêи mỗi giá đỡ sắp xếp da thú muôn hình muôn vẻ.
Trêи da thú ghi lại rất nhiều vũ kỹ Ma Linh Tộc.
- Ngươi tùy ý chọn đi.
- Ừm.
Vân Phi Dương bắt đầu lật xem.
Dù võ đạo phàm nhân hay Ma Linh Tộc đều thuộc về một hệ thống.
Muốn nói khác biệt.
Chính là một loại cần Ma khí, một loại cần linh khí.
- Kỳ quái.
Vân Phi Dương buông da thú xuống, buồn bực nói:
- Những vũ kỹ này, vì sao đều do gia hỏa A Tu La sáng tạo?
Hắn lại cầm một miếng da thú.
Quả nhiên, người sáng tạo vũ kỹ này vẫn là A Tu La.
- Không phải chứ?
Trà Mộc kinh ngạc nhìn Vân Phi Dương, nói:
- Lão công, chẳng lẽ ngươi chưa nghe nói qua A Tu La đại nhân?
- Không có.
Vân Phi Dương mờ mịt nói:
- Hắn rất lợi hại hả?
Trà Mộc che trán, nói:
- Ta thật hoài nghi, ngươi tu luyện thế nào mới đến Linh Vương đó, Thần của Ma Linh Tộc chúng ta mà ngươi cũng chưa nghe nói qua, thật khó tin.
Thần của Ma Linh Tộc?
Nhất thời Vân Phi Dương có hứng thú, cười nói:
- Cô nói một chút chuyện của tên này cho ta biết đi.
Trà Mộc nói:
- Được
Chư Thần vẫn lạc, tiểu thế giới không người quản lý, Ma Linh Tộc không bị hạn chế bắt đầu tự mình phát triển, dần dần hình thành linh trí, có tư duy nhân loại.
Một văn minh tộc loại lặng yên sinh ra.
Mà xuyên suốt dòng sông lịch sử, tự nhiên cũng sẽ có Ma Linh cường đại xuất hiện.
Tám ngàn năm trước.
Một Ma Linh gọi A Tu La xuất sinh, lấy thực lực cường đại, nhất thống toàn bộ Ma Linh Tộc, sáng tạo văn tự đồng thời phân chia Thành Bang, cũng thành lập hệ thống võ đạo.
Có thể nói.
A Tu La xuất hiện để văn minh Ma Linh Tộc trưởng thành, cho đến ngày nay, mới có thể so sánh cùng nhân loại trêи nhiều phương diện.
Đây là Thủy Tổ Ma Linh Tộc, là Thần trong suy nghĩ của tộc nhân, toàn bộ tiểu thế giới lưu truyền rất nhiều thần thoại của hắn.
Đương nhiên.
Càng rung động là.
A Tu La lĩnh ngộ võ đạo sâu đậm, toàn bộ tiểu thế giới, ngàn vạn Ma Linh đều tu luyện tâm pháp vũ kỹ được hắn sáng tạo.
- Ghê gớm như thế?
Vân Phi Dương âm thầm líu lưỡi. Một người sáng tạo ra nhiều vũ kỹ như vậy, để làm được việc này thì cần lĩnh ngộ võ đạo sâu sắc bao nhiêu mới có thể chứ.
Hai tay Trà Mộc hợp thành chữ thập, thành kính nói:
- A Tu La đại nhân là cường giả Ma Linh Tộc đầu tiên đột phá đến Linh Hoàng, hắn là ánh sáng Vạn Cổ tồn tại!
Vân Phi Dương im lặng.
Nguyên lai, Ma Linh Tộc còn có một idol siêu cấp như thế, xem ra mình muốn để Ma Linh Tộc thần phục, nhất định phải thay đổi tín ngưỡng của bọn họ.
Bất quá.
Chỉ huy một tộc quần từ thời đại man hoang bước vào thời đại văn minh, đồng thời có thể sáng tạo ra rất nhiều vũ kỹ cho hậu nhân tu luyện, công tích như thế đến cùng làm sao làm được?
Vân Phi Dương không cho rằng, một tộc quần vừa khai linh trí, sẽ xuất hiện yêu nghiệt như thế.
- Có lẽ
Hắn thầm nghĩ:
- Tên gia hỏa A Tu La rất có thể là Đại Năng nào đó Chuyển Thế.
Vân Phi Dương nghĩ như vậy cũng có căn cứ, bởi vì, phương thức Ma Linh Tộc sinh tồn quá giống như nhân loại, nếu như tám ngàn năm trước, mình trọng sinh tại Ma Linh Tộc, khẳng định cũng sẽ chỉ huy Ma Linh Tộc phát triển như thế.
Hắn dò hỏi:
- A Tu La qua đời rồi hả?
Trà Mộc trừng Vân Phi Dương một cái, nói:
- Phải xưng A Tu La đại nhân!
- Ây.
Vân Phi Dương nói:
- A Tu La đại nhân chết rồi à?
Trà Mộc lắc đầu.
- Sau khi nhất thống Ma Linh Tộc rồi sáng tạo ra rất nhiều vũ kỹ, A Tu La đại nhân đã mất tích, đến nay sinh tử không ai biết.
Vân Phi Dương nói:
- Tên đó hẳn đã chết
Chỉ là Linh Hoàng, cho dù thực lực mạnh mẽ hơn Vũ Hoàng, thọ nguyên chỉ sợ ngàn năm, bây giờ trải qua bảy ngàn năm, gia hỏa kia khẳng định đã hóa thành hài cốt.
Có lẽ, sáng tạo quá nhiều vũ kỹ nên đã mệt chết.
- Lão công!
Âm thanh Trà Mộc trách cứ.
- A Tu La đại nhân, sống mãi trong lòng Ma Linh Tộc!
Đây thật là tín ngưỡng, không thể xâm phạm.
Vân Phi Dương nghiêm túc nói:
- Đúng đúng, A Tu La đại nhân sống mãi trong lòng Ma Linh Tộc, ánh sáng hắn hóa thành vĩnh hằng, thời khắc chỉ dẫn cho chúng ta phương hướng!
Trà Mộc khoác ngọc thủ lên vai hắn, cười quyến rũ nói:
- Này mới đúng chứ.
Lại câu dẫn ta!
Quá đáng ghét.
Vân Phi Dương rất phiền muộn giữ khoảng cách với nàng, bắt đầu chọn lựa vũ kỹ.
Từ trước đến nay, hắn tiến vào kho vũ kỹ không bao giờ tay không mà về, cuối cùng chọn ra hơn mười loại, Trà Mộc còn cười nói:
- Ngươi chọn nhiều như vậy, muốn tu luyện cả đời sao?
- Kỹ năng càng nhiều càng tốt.
Vân Phi Dương cười nói:
- Chúng ta đi thôi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.