Chương trước
Chương sau
Long Chấn Vũ thi triển cấm thuật vẫn không địch lại, cuối cùng kiệt sức nhận thua nhảy xuống võ đài, thiên tài thi đấu chính thức kết thúc sau một tháng.
Vô địch, Vân Phi Dương!
Thiên tài đại biểu Đông Lăng Quận xuất chiến đoạt được vô địch thiên tài thi đấu năm nay có thể tái nhập sử sách, tên lưu truyền thiên cổ.
Đông Lăng thành cũng vang lên chiêng trống động trời, phi thường náo nhiệt, rất nhiều võ giả nhảy cẫng hoan hô, chúc mừng Vân Phi Dương đoạt giải quán quân.
Một khắc này.
Vô địch thuộc về Vân Phi Dương, cũng thuộc về toàn bộ Đông Lăng Quận.
Lâm Nhược Hiên ngẩng đầu nhìn trời, nước mắt tuôn rơi.
Ba năm trước.
Vân Phi Dương cùng Trương Hằng đánh nhau, để hắn ý thức được trước mặt mình là một thiên tài vô song có để đại biểu Đông Lăng Quận xuất chiến.
Khi đó.
Hắn chỉ cho rằng Vân Phi Dương thay thế Đông Lăng Quận xuất chiến, không đến mức quá khó coi.
Nhưng ai ngờ đến hôm nay, thiên tài hắn biết đi đến trận chung kết, còn có thể đánh bại đối thủ, đoạt vô địch!
Hồi tưởng trước kia, thoáng như mộng cảnh.
Trương gia.
Bọn người Trương Diệu Tổ thì lắc đầu thở dài.
Mới đầu, Vân Phi Dương thay thế Trương Hằng để bọn hắn giận dữ, ủy khuất. Bọn hắn nhận định chỉ có thiên tài nhà mình mới có thể đại biểu Đông Lăng Quận.
Cho đến khi Vân Phi Dương biểu hiện kinh diễm, mới để bọn hắn hiểu rõ dòng chính nhà mình trước mặt người ta quả thực yếu đuối không tưởng.
Đông Lăng học phủ.
Một khắc khi Vân Phi Dương đoạt được vô địch, trêи mặt Cao Viễn Chúc tràn đầy ngạo nghễ, học sinh học phủ cũng tự hào.
- Nhớ kỹ tên hắn!
Cao Viễn Chúc chỉ màn sáng, cao giọng hô:
- Hắn tên Vân Phi Dương, là học trưởng của các ngươi!
- Học trưởng vạn tuế!
- Học trưởng uy vũ!
Rất nhiều học sinh hô to.
Sau khi thi đấu Thiên tài kết thúc.
Vân Phi Dương đoạt được vô địch, toàn bộ Vạn Thế Đại Lục chấn động, trong trận chung kết sau cùng hắn rõ ràng không có xuất toàn lực đã đánh bại Long Chấn Vũ.
- Quá mạnh.
- Cùng thế hệ, còn có ai là đối thủ của hắn?
Trận đấu tuy kết thúc, nhưng mọi người vẫn nghị luận về Vân Phi Dương.
Vài ngày sau.
Hiệp Hội Võ Đạo chính thức tuyên bố, xét thấy Vân Phi Dương biểu hiện xuất sắc tại thi đấu thiên tài, được phong danh hiệu đệ nhất thiên tài Vạn Thế Đại Lục.
Tin tức này truyền ra nhất thời bao phủ toàn bộ Vạn Thế Đại Lục.
Rất nhiều người cảm thấy bình thường, bởi vì thiên tài thi đấu tuy không có khen thưởng thực chất, nhưng thiên tài đoạt vô địch sẽ được phong danh hiệu.
Đệ nhất thiên tài Vạn Thế Đại Lục
Đây chỉ là một hư danh, nhưng từ xưa đến nay, bao nhiêu tuổi trẻ tuấn kiệt đều vì nó mà liều mạng mạng, vì nó mà phấn đấu, nhưng không thể toại nguyện.
Thi đấu Thiên tài đã tổ chức hơn hai trăm lần.
Xuất hiện hơn hai trăm thiên tài tuổi trẻ tuấn kiệt được phong đệ nhất.
Có người xem lại ghi chép lịch sử các đợt trước rồi so sánh kết luận, Vân Phi Dương là đệ nhất thiên tài có thực lực tổng hợp đứng đầu!
Tin tức này truyền ra, gây nên sóng to gió lớn.
Phải biết.
Hai ngàn năm trước linh lực Vạn Thế Đại Lục dồi dào, thiên tài tuấn kiệt tầng tầng lớp lớp, thực lực cũng cực kỳ mạnh mẽ, Vân Phi Dương chỉ là nhân tài mới nổi, có thể xếp hạng đầu, là được đánh giá cực cao.
Rất nhiều học giả sở dĩ cho ra đánh giá cao bởi vì lúc Vân Phi Dương cùng Long Chấn Vũ giao đấu tùy ý hời hợt.
Trận chung kết cuối cùng không có xuất toàn lực, vẻn vẹn điểm này đã vang dội cổ kim.
- Thiên tài vô địch kỳ trước đều đạt đến Thánh cấp, hiện tại Vân Phi Dương đã mạnh như thế, trưởng thành sẽ càng kinh khủng hơn.
Rất nhiều cường giả bắt đầu dự đoán tương lai của Vân Phi Dương.
Bọn họ có thể khẳng định, chỉ cần đối phương không vẫn lạc ngoài ý muốn, thành tựu tương lai ít nhất là Thánh cấp, rất có thể sẽ là Thánh Đế!
Thánh Đế.
Vũ Thánh, Kiếm Đế hợp xưng.
Cường giả Thánh Đế tại Vạn Thế Đại Lục chỉ xuất hiện qua một lần tại tám ngàn năm trước.
- Có lẽ, thời đại sau này sẽ thuộc về Vân Phi Dương.
Một Thánh cấp cường giả đánh giá.
Cường giả khác nghe được trầm mặc.
Bọn họ không cách nào xác định thời đại về sau có thể thuộc về Vân Phi Dương hay không, nhưng bọn hắn biết, thế hệ trẻ hiện nay thuộc về Vân Phi Dương.
Đương nhiên.
Rất nhiều người cũng sẽ không quên, tên này sau khi thi đấu thiên tài kết thúc phải đi mảnh đất thí luyện chịu phạt.
- Vừa mới được phong thiên tài đệ nhất đã phải đi chịu chết, cũng là đệ nhất nhân từ xưa đến nay a.
- Chấp Pháp Tháp đã tuyên bố, nửa tháng sau mở ra mảnh đất thí luyện, Vân Phi Dương phải chạy tới. Nói cách khác, tên này chỉ có thể quang vinh nửa tháng.
Rất nhiều võ giả lắc đầu.
Dưới cái nhìn của bọn họ, mảnh đất thí luyện là địa phương kinh khủng nhất Vạn Thế Đại Lục, bên trong tồn tại Ma Linh còn kinh khủng hơn hung thú, Vân Phi Dương mặc dù kinh diễm tuyệt luân, đi vào thì không thể trở ra nữa.
Dù còn sống đi ra, khẳng định cũng sẽ điên.
- Đệ nhất thiên tài Vạn Thế Đại Lục?
Vân Phi Dương trêи đường trở về Đông Lăng Quận, nghe nói danh hiệu này thì xem thường:
- Muốn làm, cũng phải làm đệ nhất cao thủ mới đúng.
- Cắt.
Lương Âm bĩu môi.
- Đừng đắc ý quên mình.
- Khụ khụ.
Vân Phi Dương đi sát tới, cười nói:
- Nam nhân của nàng hiện tại là đệ nhất thiên tài đại lục, còn không mau gả cho ta đi.
Lương Âm chân thành nói:
- Ngươi vẫn nên ngẫm lại, làm sao đối mặt mảnh đất thí luyện đi.
- Không có việc gì.
Vân Phi Dương cười rộ lên.
Mảnh đất Thí luyện là ác mộng đối với người khác, nhưng với hắn cũng chỉ là Tràng Sở Thí Luyện. Bởi vì trêи thế giới này, không ai hiểu Ma tộc hơn hắn, dù sao hắn năm đó giết không ít ma tộc.
Huống hồ.
Hắn ước gì nhanh tới mảnh đất đó nữa cơ.
Bởi vì bên trong mảnh đất thí luyện khẳng định có Ma khí bàng bạc, nghiên cứu cấm thuật Ma tộc sẽ làm ít công to.
Vài ngày sau.
Đoàn người Vân Phi Dương trở về Thiết Cốt Thành, khi hắn vừa mới vào thành, rất nhiều bách tính cùng binh lính reo hò, nghênh đón anh hùng khải hoàn trở về.
- Nhạc phụ!
Vân Phi Dương cười nói:
- Không có để ngài thất vọng nhỉ?.
- Tốt, rất tốt!
Lâm Nhược Hiên cười không ngậm miệng được.
Thi đấu Thiên tài đoạt giải quán quân là một đại hỉ sự, bên trong Thiết Cốt Thành cử hành đại thịnh yến, nhân vật tai to mặt lớn Đông Lăng thành đều có mặt, mọi người tranh nhau chen lấn muốn muốn tới gần Vân Phi Dương.
Đêm đen vắng người.
Vân Phi Dương say khướt trở lại chỗ mình ở, bất quá còn chưa đẩy cửa đi vào đã thấy Tứ Hải Kiếm Đế đứng trong sân sầu mi khổ kiểm.
Hắn đi tới, cười nói:
- Sư tôn, tại sao người lại tới đây?
- Ai.
Tứ Hải Kiếm Đế nói:
- Ngươi sắp phải đi mảnh đất thí luyện, vi sư lo lắng.
Điều này khiến Vân Phi Dương có chút cảm động.
- Đồ nhi.
Tứ Hải Kiếm Đế chân thành nói:
- Sau khi Thần Giới vỡ nát, Chư Thần biến mất, mảnh đất thí luyện hôm nay không ai quản lý, Ma Linh bên trong cường đại cỡ nào, không người biết rõ, ngươi đi vào phải cẩn thận.
- Hiểu rõ.
Vân Phi Dương trọng trọng gật đầu.
- Khục...
Tứ Hải Kiếm Đế tằng hắng một cái, sắc mặt có chút tái nhợt.
Mục quang Vân Phi Dương lãnh lệ lên.
Thiên tài thi đấu, sư tôn ngạnh kháng một kϊƈɦ của Tư Không Minh, nhìn như bình thản, kì thực thụ nội thương, nếu có cơ hội nhất định phải báo thù này!
Tứ Hải Kiếm Đế chỉ là phàm nhân, tuy không dạy Vân Phi Dương được cái gì, nhưng vẫn là một sư tôn hợp cách, mà hắn rất coi trọng đoạn cảm tình sư đồ này.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.