Chương trước
Chương sau
Vân Phi Dương tự nhận là cao thủ tán gái.
Rất nhiều người cũng cho như vậy , bất quá mấy ngày kế tiếp, hắn lại bị đánh mặt.
Cao thủ tán gái chân chính thì không cần đi tán gái, mà ngược lại bị gái tán, hiện tại La Mục đang gặp phải tình huống này.
Nữ hài gọi Tiểu Nhã ngày ngày kề cận hắn!
Cảm tình hai người ngày càng tăng, thật giống như cặp tình nhân ngọt ngào.
Vân Phi Dương xém chút ôm bắp đùi La Mục, khóc nói:
- Đại ca, dạy ta làm sao tán gái đi.
Nói thật.
Vân Phi Dương rất hi vọng, bá vương chi khí chính mình bạo phát, mỹ nữ gặp được liền chết ngất, nhưng hiện thực quá tàn khốc, nữ hài hắn nhìn trúng, không có người nào chủ động.
Ngược lại có một người, Vân Hoa.
Bất quá, nghĩ đến Âm Dương Thần nam không ra nam, nữ không ra nữ kiếp trước, Vân Phi Dương không rét mà run.
Dù Lương Âm đã thổ lộ qua, tuy cũng rất yêu thích hắn, cũng có ý nghĩ gả cho hắn nhưng không kề cận hắn như Tiểu Nhã kề cận La Mục vậy.
Quả nhiên.
Người so với người làm người ta tức chết!
Vòng thứ hai thi đấu thiên tài kéo dài bảy ngày cuối cùng kết thúc, 380 thiên tài dự thi chỉ có 300 người tấn cấp!
Nhân số tấn cấp cao nhất từ trước tới nay.
Tất cả mọi người đều biết có nhiều người tấn cấp cũng bởi vì Vân Phi Dương đã giết chết lục phẩm hung thú.
Nếu không.
Trong bảy ngày này, khẳng định có người không may bị Bá Vương Long bắt được rồi bị đào thải, hoặc bị giết chết.
Mọi người đều được truyền tống ra ngoài, bọn họ ai cũng mệt mỏi.
Không ngừng chém giết cùng cao phẩm hung thú, thật sự thống khổ.
Long Hoàng cũng biết bọn họ tiêu hao nghiêm trọng.
Trước mặt mọi người tuyên bố bảy ngày sau mới cử hành vòng thứ ba, để bọn hắn nghĩ ngơi.
- Đáng giận!
- Con ta bị thương thành dạng này!
- Tên Vân Phi Dương này quá đáng giận!
Nhìn thiên tài nhà mình bị phế, rất nhiều Thành chủ giận dữ không thôi.
Nếu như không phải kiêng kị Tứ Hải Kiếm Đế, bọn họ đã sớm đi tìm Vân Phi Dương rồi.
- Không cần tức giận.
- Sau khi kết thúc thi đấu thiên tài, Vân Phi Dương sẽ tiến về mảnh đất thí luyện, đến lúc đó tất nhiên sẽ chết.
Có người an ủi.
Quả nhiên.
Đám Thành chủ nghe vậy thì cười rộ lên.
Mảnh đất Thí luyện có Ma Linh cường đại, đi vào chỉ có chết.
Mình cần gì chấp nhặt cùng một người chết. .
Vòng thứ hai kết thúc.
Vô số màn sáng sát nhập cùng một chỗ, hình thành màn sáng lớn.
Phía trêи vẫn không gián đoạn phát lại hình ảnh Vân Phi Dương chém giết lục phẩm hung thú.
Nhìn ra được.
Một cử động kia quả thật kinh thiên động địa.
Trong đình viện một thành trì nào đó, một người mặc áo khoác màu đen đứng thẳng bên trong, bên cạnh hắn cũng đứng mấy người áo đen.
Tuy không thấy rõ tướng mạo, nhưng dựa theo khí tức bạo phát thì tất cả bọn hắn đều là Vũ Hoàng!
Bọn họ nhìn hình ảnh Vân Phi Dương chém giết lục phẩm hung thú.
Người áo đen cầm đầu trầm giọng nói:
- Vân Phi Dương này không tệ, nếu như có thể hiệu lực Quỷ Các ta, vậy thì không còn gì tốt hơn.
Nguyên lai, bọn họ là người Quỷ Các.
Người áo đen vừa nói chuyện chính là Quỷ Chủ Quỷ Các!
Người khác gật đầu.
Tuổi còn nhỏ đã có thể chém giết hung thú Vũ Hoàng.
Thành tựu tương lai không thể đoán trước, tuyệt đối là thiên tài Quỷ Các cần.
- Quỷ Chủ!
Một người áo đen nói:
- Căn cứ điều tra, Vân Phi Dương người này háo sắc, có rất nhiều hồng nhan tri kỷ, nếu như chúng ta có thể khống chế hồng nhan tri kỷ của hắn, chẳng khác nào khống chế được hắn!
- Không thể.
Có người phản đối.
- Dạng thiên tài như Vân Phi Dương này không thể dùng thủ đoạn cường ngạnh bức bách, nếu không sẽ phản hiệu quả.
- Tả sứ đại nhân nói không sai.
Một cường giả phụ họa.
- Chúng ta muốn chống lại Chấp Pháp Tháp, Hiệp Hội Võ Đạo, nhất định phải dùng chân thành đi lung lạc thiên tài!
Câu nói này truyền đi, khẳng định sẽ để thế nhân chấn kinh.
Chấp Pháp Tháp, Hiệp Hội Võ Đạo chính là thế lực mạnh nhất Vạn Thế Đại Lục, Quỷ Các thần bí lại muốn chống lại hai thánh địa này?
- Dạng thiên tài như Vân Phi Dương này, Quỷ Các chúng ta nhìn trúng, đám lão gia hỏa Chấp Pháp Tháp và Hiệp Hội Võ Đạo kia chỉ sợ cũng muốn thu vào tay.
Quỷ Chủ nói:
- Nhanh hành động đi.
- Quỷ Chủ!
Tả sứ nói:
- Thuộc hạ cho rằng, Vân Phi Dương đã háo sắc, chúng ta chỉ cần ném ra chỗ tốt thì có thể lung lạc.
Quỷ Chủ trầm ngâm một hồi lên tiếng.
- Cũng tốt.
Trong căn cứ Quỷ Các.
Một tòa tiểu viện bị trận pháp ngăn cách.
Bên trong có một cái bể tắm lộ thiên, trong nước thanh tịnh phủ đầy cánh hoa hồng.
- Hoa.
Đột nhiên, một nữ tử từ trong bồn tắm nhô ra.
Nàng tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ đi tới để mấy nha hoàn khoác áo lên.
Nàng này da thịt trắng noãn như ngọc, dáng người hoàn mỹ.
Gương mặt càng đẹp đến mức kinh tâm động phách như thiên nhân, tướng mạo không kém Lâm Chỉ Khê.
- Vân Phi Dương?
Nữ tử ngồi trước gương đồng, sửa sang tóc mềm ẩm ướt, tự tin nói:
- Ta ngược lại muốn xem tiểu gia hỏa này đến cùng háo sắc bao nhiêu.
- Chỉ Khê, chúng ta đi ăn cơm đi?
- Không hứng thú.
Vân Phi Dương uể oải rời đi.
Hắn đi vào gian phòng Lương Âm, gõ gõ cửa nói:
- Âm Âm, chúng ta đi ăn cơm đi.
- Ta đang tu luyện!
Lương Âm cự tuyệt.
- ….
Vân Phi Dương ủ rũ rời đi.
Mà khi hắn vừa ra cửa đã thấy một trung niên xuất hiện, nghiêm túc nói:
- Ngươi chính là Vân Phi Dương?
Vân Phi Dương tâm phiền ý loạn, tức giận nói:
- Ngươi là ai?
Xoát!
Trung niên lấy ra yêu bài, nói:
- Chấp Pháp Tháp, người chấp pháp Nghiêm Túc!
Vân Phi Dương cười.
Danh tự cùng biểu hiện trêи mặt hắn thật tuyệt phối.
Nghiêm Túc rất nghiêm túc nói:
- Vân thiếu hiệp, Tháp chủ đại nhân đang đợi ngươi trêи Thực Khách Lâu.
Tháp chủ đại nhân?
Vân Phi Dương khẽ giật mình, nghĩ thầm tên này tìm ta làm gì?
Mang theo nghi vấn này, hắn theo Nghiêm Túc đi gặp Tháp chủ.
Thực Khách Lâu.
Tửu lâu hào hoa nhất Tổ Long Thành.
Trong sương phòng cấp bậc cao nhất, Vân Phi Dương không hứng thú ngồi xuống.
Ước chừng một lát, một thần bí nhân mang mặt nạ xuất hiện. Hiển nhiên, người này chính là Tháp chủ Chấp Pháp Tháp.
Nói thật.
Cường giả s dạng này đênTứ Hải Kiếm Đế cũng kiêng kị, hôm nay mời Vân Phi Dương đến, tin tức này nếu như truyền đi, tuyệt đối sẽ rúng động thế nhaan.
Vân Phi Dương bắt chéo hai chân, không ai bì nổi nói:
- Ngươi chính là Tháp chủ Chấp Pháp?
- Không sai.
Người noj đáp.
Khi đang nói chuyện, tản mát ra uy nghiêm.
Điều này khiến Vân Phi Dương cảnh giác.
Hắn thấy thực lực người này mạnh hơn sư tôn, hẳn là một đại nhân vật.
- Vân Phi Dương.
Tháp chủ nói:
- Ta cũng không vòng veo, mục đích mời ngươi đến đây là hi vọng ngươi có thể gia nhập Chấp Pháp Tháp, trở thành một người chấp pháp.
Rát trực tiếp.
- Haha.
Vân Phi Dương cười to nói:
- Ta tùy tâm sở ɖu͙ƈ, toàn dưah vào yêu thích quyết định sống chết một người, ngươi để cho ta chấp hành chính nghĩa của Chấp Pháp Tháp, không phải tự làm mất mặt.
Hắn ưa thích làm trò vô sỉ, nếu như đi Chấp Pháp Tháp, thật có điểm buồn cười.
Tháp chủ nói tiếp.
- Vòng thứ hai thi đấu Thiên tài, ngươi chỉ phế bỏ đối thủ mà không có giết cũng đủ để nhìn ra, bản tính ngươi thiện lương.
Vân Phi Dương im lặng.
Ngươi mới thiện lương, cả nhà ngươi đều thiện lương!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.