Tô Ngao bị chém tới mức người không ra người, quỷ không ra quỷ khiến nội tâm đám người Lý Tề triệt để lạnh lẽo.
Giờ khắc này.
Bọn họ rốt cuộc minh bạch thiên tài hai loại Vương cấp mạnh tới mức nào!
Không thể đánh!
Nhất định phải rút lui!
Nếu không, tất cả mọi người đến nằm tại chỗ này.
Xoát!
Tiêu Bạch Y là người thứ nhất chuồn đi.
Tên này có tự tin dựa vào thân pháp mình né tránh Vân Phi Dương cùng hung thú lục phẩm, chỉ cần nhẹ nhõm sống qua bảy ngày, tiến vào vòng thứ ba nên hắn chuồn trước.
Đáng tiếc.
Hắn chân trước vừa đi, chân sau đã cảm giác không ổn.
Nhìn lại chỉ thấy Vân Phi Dương xuất kiếm, một đạo kiếm khí ẩn chứa thuần linh lực chí ít đạt tới năm trăm trọng giết tới!
Nếu như bị đánh trúng, không chết cũng bị thương!
Tiêu Bạch Y không hổ là thiên tài Quán Quân Bảng, khi hắn ý thức được không ổn, đầu tiên xuất ý nghĩ chạy, thân pháp khẽ chuyển qua hướng khác né tránh.
- Năng lực ứng biến của tên này rất mạnh.
Vô số cường giả gật đầu tán thưởng.
Nhưng vậy mà kiếm khí đánh vẫn cường thế đuổi theo không dứt.
- Cái này…
Vô số cường giả cả kinh.
- Bên trong chuôi kiếm Vân Phi Dương sữ dụng có Kiếm Hồn?
Quả nhiên là cường giả, trong nháy mắt đã đoán được lý do kiếm khí có thể tự động truy đuổi mục tiêu.
Vù vù…
Kiếm khí cường đại lại đuổi theo còn mang theo khí tức lạnh lẽo thấu xương.
Lâm Chỉ Khê khẽ nhíu mày lẩm bẩm.
- Kiếm hắn dùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-than-yeu-nghiet/1651868/chuong-410.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.