Chương trước
Chương sau
Vài ngày sau.
Một tin tức chấn động lưu truyền.
Thiên Vũ Thành, Đoan Mộc gia quân biến đoạt đại quyền, ngay sau đó vây quanh phủ Thành chủ, khống chế rất nhiều đại gia tộc trong đó, thành công nắm giữ toàn bộ Thiên Vũ Thành.
Thiên Vũ Thành là thủ đô Thiên Vũ Quận, khống chế nó, chẳng khác nào khống chế toàn bộ Thiên Vũ Quận. Cho nên, rất nhiều người hiểu, Thiên Vũ Quận biến thiên.
Quả nhiên như vậy.
Đoan Mộc gia vào ở phủ Thành chủ, Đệ nhị dòng chính Đoan Mộc Toàn đảm nhiệm chức Thành chủ.
Thực, sự việc gia tộc nội thành lật đổ một gia tộc khác, ngồi lên chức Thành chủ, nhìn mãi quen mắt, cũng không có hiếm lạ gì.
Bất quá, để bọn hắn giật mình là.
Sau khi khống chế Thiên Vũ Thành xong, chuyện đầu tiên Đoan Mộc thành chủ làm là tuyên bố rời khỏi Liên Minh chín Quận, thành lập minh ước đời đời kết giao cùng Đông Lăng Quận.
- Đông Lăng Quận chỉ tốn mấy ngày đã diệt Mi Sơn Quận, Thiên Vũ Thành gần Đông Lăng Quận nhất quả thực như cá nằm trêи thớt, lúc này tự nguyện thành lập minh ước kết giao với Đông Lăng quận quả là cử chỉ sáng suốt.
Mọi người nghị luận.
Sau đó hai ngày, một tin tức khác lại truyền tới ra.
Tin tức này còn bùng nổ hơn!
Chấp Pháp Tháp tuyên bố, trước đây không lâu liên minh chín quận tấn công Thiết Cốt Thành, Vân Phi Dương lấy thân phận Vương cấp đồ sát binh lính cùng cao thủ Vũ Tông đã xúc phạm quy định của Chấp Pháp Tháp, đợi khi thiên tài thi đấu kết thúc, hắn phải tiến về mảnh đất thí luyện chịu phạt.
- Trời ơi, đi mảnh đất thí luyện?
- Chấp Pháp Tháp trừng phạt như thế có khác gì giết Vân Phi Dương.
- Ta đã nói rồi, Vân Phi Dương tùy ý chém giết binh lính, khẳng định sẽ kinh động Chấp Pháp Tháp!
Sự việc khủng bố liên quan đến mảnh đất thí luyện, rất nhiều Võ giả biết.
Có thể khẳng định, Vân Phi Dương một khi đi vào, mặc dù may mắn còn sống đi ra, cũng sẽ trở thành người điên.
Chấp Pháp Tháp truyền ra tin tức để liên minh chín quận mừng rỡ như điên.
- Ha ha ha.
Trong phòng họp lâm thời, Chu Thiên Tề cất tiếng cười to, quả nhiên phí tiền nhờ vã không oan, Thần Quyết Môn vẫn hoàn thành sự việc.
Hắn âm u nói:
- Vân Phi Dương, tử kỳ ngươi không còn xa!
- Thiên Vũ Quận rời khỏi liên minh, bây giờ hối hận lắm rồi.
Mấy Thành chủ Quận khác đắc ý cười rộ lên.
Thiên Vũ Quận đầu nhập vào Đông Lăng Quận, để tim bọn hắn đập thình thịch, nếu tình huống không ổn chắc cũng sẽ đi cầu hoà.
Kết quả không đợi bọn hắn hành động, đã thu đến tin tức Chấp Pháp Tháp, bọn hắn nhanh chongs vứt bỏ suy nghĩ cầu hòa này.
Mảnh đất thí luyện hung hiểm vạn phần, Ma Linh bên trong vô cùng cường đại, Vân Phi Dương đi vào, phải chết không nghi ngờ, mình cũng cũng không cần tìm nơi nương tựa làm gì.
Thiên Vũ Thành, phủ Thành chủ.
Đoan Mộc Toàn vừa mới vừa đảm nhiệm chức Thành chủ cũng xoắn xuýt, bởi vì hắn cũng nhận được tin tức Chấp Pháp Tháp trừng trị Vân Phi Dương.
- Toàn.
Đoan Mộc Nghiễm thưởng thức trà, nói:
- Không cần kinh hoảng.
- Cha.
Vẻ mặt Đoan Mộc Toàn đau khổ, nói:
- Vân Phi Dương tiến về mảnh đất thí luyện, khẳng định hữu tử vô sinh, Đông Lăng Quận đắc tội nhiều quận quốc như vậy, mất đi hắn, về sau chắc chắn sẽ bị tập thể nhằm vào.
Đây là sự thật.
Phải biết, thân phận Vân Phi Dương vô cùng cường hãn, khiến các quận quốc khác sợ hãi, nên bọn hắn không dám làm loạn.
Nhưng nếu hắn chết, đối phương sẽ bắt lấy cơ hội quy mô tấn công Đông Lăng Quận.
Đến lúc đó.
Đông Lăng Quận mất Vân Phi Dương sẽ bị san bằng, Thiên Vũ Quận chỉ sợ cũng phải gặp nạn.
- Toàn.
Đoan Mộc Nghiễm nói:
- Ngươi không tin Vân Phi Dương, nhưng phải tin con gái của ngươi.
Đoan Mộc Toàn khẽ giật mình.
Đoan Mộc Nghiễm thở dài:
- Mạc Dư Sanh sợ Đoan Mộc gia chúng ta công cao lấn chủ, thủy chung chèn ép, dù thời khắc Thiên Vũ Quận nguy cơ sớm tối, cũng không tin Lệ Hoa, chỉ cấp nàng 50 ngàn binh lực đi trấn thủ Đằng Ưng Thành.
- Dạng thành chủ này, Đoan Mộc gia chúng ta đi theo, sớm muộn sẽ bị hắn hại cửa nát nhà tan.
- Vân thành chủ không giống, biết được Lệ Hoa chính là thiên tài quân sự hiếm thấy, không để ý thân phận đang bị giam giữ của nàng, đồng thời còn ủy thác cho nàng danh phận Đại tướng quân thống ngự tam quân, đây mới là cầu hiền khắp nơi, Đoan Mộc gia ta đi theo hắn, coi như toàn tộc chiến tử, cũng không hối hận!
Đoan Mộc Toàn trầm mặc.
Nữ nhi của mình bị bắt, lại được phong làm Đại tướng quân, vẻn vẹn điểm này, đã để hắn tin phục.
- Thiên Vũ Quận quá nhỏ, Lệ Hoa khó có thể thi triển quyền cước
Đoan Mộc Nghiễm đứng lên, chắp tay sau lưng nhìn về phía bầu trời ngoài cửa sổ, nói:
- Loại người như Vân thành chủ này, mới có thể mang đến sân khấu lớn cho nàng thể hiện ra chính mình.
- Phụ thân.
Đoan Mộc Toàn, nói:
- Ta hiểu rồi.
Lão gia tử là để cho mình kiên định tâm tính, thủy chung đứng bên phía Vân Phi Dương.
- Mảnh đất Thí luyện?
Vân Phi Dương ngồi trong thư phòng, trêи mặt lộ vẻ mỉm cười, nói:
- Không phải tiểu thế giới do đám lão bất tử kia thành lập sao?
Thân là Chiến Thần, hắn nghe nói qua nơi này, thế giới bên trong tương tự Ma Giới, Ma Linh và Ma tộc cùng loại.
Mà hắn lại hiểu rõ tác dụng của mảnh đất đó hơn ngoại nhân, nó cho Võ giả Phàm Giới lí giải đặc tính Ma Giới cùng Ma tộc.
Mục đích là khi Ma tộc đánh đến, Võ giả Thần Giới không đủ dùng, thì sẽ để Võ giả Phàm Giới trở thành quân dự bị, nói trực tiếp là đến thời khắc mấu chốt, đưa võ giả phàm giới làm bia đỡ đạn.
- Nhân loại đáng thương, còn tưởng rằng Thần đang trợ giúp bọn họ phi thăng.
Vân Phi Dương lắc đầu.
Thần là tín ngưỡng trong lòng người bình thường.
Hắn lại biết Thần thực ra cũng giống như người, cũng có tư tâm, cũng có tham lam, cũng không hề bận tâm một bầy kiến hôi.
- Mảnh đất Thí luyện là Ngũ Hành Thần lấy một loại Bổn Nguyên Ngũ Hành nào đó khai mở, nếu như tìm được, dung nhập trong tiểu thế giới, chắc sẽ tiết kiệm được đại lượng công sức.
Vân Phi Dương cười rộ lên.
Trong hai năm qua, diện tích một phương thế giới Nghịch Thiên Quyết huyễn hóa ra đề cao theo tu vi, đã sắp bằng nửa Địa Sơn Trấn.
Nhưng vì thiếu khuyết Ngũ Hành tinh khiết, độ tinh khiết linh lực bên trong vô cùng yếu. Nếu như bỏ một loại Bổn Nguyên Ngũ Hành nào đó trong mảnh đất thí luyện vào tiểu thế giới, khẳng định nó sẽ đề bạt.
Ngũ Hành Thần lấy thần thông huyễn hóa ra một loại Bổn Nguyên Ngũ Hành nào đó vô cùng tinh khiết.
Tề tụ năm loại, phối hợp Âm Dương, có thể khiến linh lực tiểu thế giới càng thêm bàng bạc, cũng có thể khống chế thời gian.
Bất quá.
Vân Phi Dương mỉm cười, trong con ngươi lại trở nên âm lạnh.
Đi mảnh đất thí luyện không có gì, dù sao hắn đã từng giết không ít Ma tộc chính quy, Ma Linh làm thế nào hại hắn.
Khó chịu là.
Chấp Pháp Tháp là cái thá gì, dám định tội mình?
Ba.
Vân Phi Dương vỗ bàn một cái, cười lạnh nói:
- Rất tốt, rất tốt, cái Chấp Pháp Tháp này đắc tội ta rồi!
- Sư đệ.
Liễu Nhu nhỏ giọng nói:
- Chấp Pháp Tháp tọa lạc ở khu vực trung ương Vạn Thế Đại Lục, là một tòa tháp chín tầng, mỗi tầng đều có một người chấp pháp, tu vi đều đến Vũ Hoàng.
- Mạnh như vậy?
Vân Phi Dương ngạc nhiên.
Liễu Nhu nói:
- Phía trêи chấp pháp, còn có tứ đại Trưởng lão đông nam tây bắc, tu vi đều là Vũ Thánh.
- Không phải chứ.
Vân Phi Dương ngây người.
Liễu Nhu tiếp tục cười nói:
- Tu vi Tháp chủ Chấp Pháp, càng thâm bất khả trắc, căn cứ tư liệu trước kia mà đoán, có thể làm được vị trí này, tu vi chí ít cũng phải Vũ Thánh hậu kỳ, hoặc đỉnh phong!
Khóe miệng Vân Phi Dương co giật.
Mẹ nó chứ, Chấp Pháp Tháp quá mạnh, hiện tại hắn không phải đối thủ, trước chịu đựng, chờ có thực lực, lại hủy tòa tháp chín tầng kia.
Có thể để cho tên vô sỉ này tạm bó tay hết cách, cũng rất không dễ dàng a!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.