Chương trước
Chương sau
Khu vực trung ương Vạn Thế Đại Lục, đứng vững một tòa tháp cao chín tầng.
Nói về nó, phải ngược dòng tìm hiểu đến vạn năm trước.
Thế nhân xưng nơi này là Chấp Pháp Tháp.
Bởi vì, võ giả cư ngụ ở đây duy trì chính nghĩa, bảo trì thăng bằng cùng an ổn cho cả đại lục.
Cấm đoán Vũ Vương trở lên tham gia chiến tranh thế tục do Chấp Pháp Tháp quy định, may mà có quy định dạng này, nếu không, Vũ Vương, Vũ Hoàng tự tiện tham dự chiến tranh, thì còn phải chết bao nhiêu sinh linh phổ thông.
Ngay hôm nay.
Tầng thứ chín Chấp Pháp Tháp.
Tứ Hải Kiếm Đế mang theo lão đạo kia tới đây, đứng trong đại sảnh tràn ngập uy nghiêm.
Bên trêи, một người mang theo mặt nạ màu bạc đang ngồi, chỉ hiển lộ ra một đôi mắt, giờ người kia đang nhắm mắt dưỡng thần, mà phía dưới còn ngồi mấy lão giả áo bào trắng.
Người đeo mặt nạ là đương nhiệm Tháp chủ Chấp Pháp Tháp, không có người biết tên hắn, chỉ có thể lấy Tháp chủ xưng hô.
Bốn lão giả áo bào trắng hai bên là chấp pháp Trưởng lão, phân biệt đại biểu bốn khu vực đông nam tây bắc Vạn Thế Đại Lục.
Tu vi cùng thân phận Tháp chủ Chấp Pháp thâm bất khả trắc, kể cả Tứ Hải Kiếm Đế cũng phải kiêng kị với hắn ba phần.
Bốn chấp pháp trưởng lão đều có tu vi Vũ Thánh.
Chấp Pháp Tháp sở dĩ có thể lo liệu chấp pháp chính nghĩa, cũng dựa vào thực lực tuyệt đối. Nếu không, thế giới lấy võ làm đầu này, ngươi không có thực lực, ai sẽ nghe theo.
Như loại thế lực không thuộc về quận quốc, không thuộc về tông môn cũng không phải hiệp hội võ đạo vậy mà có cường giả như mây, để tất cả mọi người kiêng kị.
Hầu Tam vừa đi tới, chấp pháp Trưởng lão khu vực phía Nam đã cười lạnh nói:
-Tứ Hải Kiếm Đế, đồ nhi ngươi lợi hại nha, một người giết bốn trăm Vũ Tông, một vạn sáu ngàn binh lính.
Thân là chấp pháp Trưởng lão nên hắn đã sớm có được số lượng thương vong của liên minh chín quận.
Hầu Tam không có phản ứng hắn, nói:
- Tháp chủ, Đông Lăng Quận chỉ là tam tinh, liên minh chín quận hơn ba mươi tên Vũ Vương, 1000 Vũ Tông, dẫn chín mươi vạn đại quân đánh tới, không khỏi khinh người quá đáng.
Ba chấp pháp Trưởng lão còn lại nhỏ giọng nghị luận.
Trước đây không lâu, bọn họ nghe nói qua việc này, nói thật, chín quận liên minh xác thực quá phận, dù có muốn khi dễ cũng không nên rõ ràng như thế.
-Hừ.
Chấp pháp trưởng lão khu vực phía Nam cười lạnh nói:
-Chín quận phái ra Vũ Vương, một không thương tới binh lính, hai không có công thành, có vấn đề sao?
Hầu Tam cười lạnh nói:
-Mạnh Khải Đức, Thần Quyết Môn các ngươi vừa thu dòng chính Chu gia làm đệ tử thân truyền , nhỉ?
Sắc mặt trưởng lão Gọi Mạnh Khải Đức biến đổi, trầm giọng nói:
-Hầu Tam, lão phu đang luận sự!
-Hừ.
Hầu Tam cười lạnh nói:
- Điểm tư tâm này của ngươi, người nào không biết.
-Ngươi…
Mạnh Khải Đức chắp tay nói:
-Tháp chủ, lão phu từ khi nhập Chấp Pháp Tháp đến nay, thủy chung lo liệu chính nghĩa, từ trước tới giờ không pha tạp bất kỳ tư tâm gì, Vân Phi Dương đồ sát binh lính, chém giết Vũ Tông, chứng cứ vô cùng xác thực, còn mời trừng trị!
Tháp chủ Chấp Pháp mở mắt, con ngươi đục ngầu hiện lên một tia lạnh lùng.
Hầu Tam thấy thế, thầm nghĩ:
- Tu vi Lão gia hỏa này lại mạnh lên không ít rồi!
Nhưng vào lúc này, lão đạo sĩ theo Hầu Tam đến cười nói:
-Ta nghe nói Vũ Vương chín quận đánh thành chủ Đông Lăng Quận trọng thương, mà hắn lại có một tầng thân phận khác, chính là nhạc phụ tương lai của Vân Phi Dương.
Mạnh Khải Đức lạnh lùng cắt lời.
-Đây cũng không phải lý do đồ sát binh lính!
-Móa nó!
Hầu Tam bạo thô nói:
-Cha vợ bị đánh, làm con rể có thể không bạo tẩu à, lão gia hỏa như ngươi cả một đời không cưới nữ nhân, đương nhiên sẽ không hiểu rõ thân tình trong lúc này!
Mạnh Khải Đức đứng lên, phẫn nộ quát.
-Ngươi…
-Thế nào?
Hầu Tam nguýt hắn một cái.
-Ta đang nói thật, chẳng lẽ Chấp Pháp Tháp các ngươi hiện tại mạnh đến mức không cho người nói chuyện?
Mạnh Khải Đức xém chút tức đến bốc khói.
- Đủ rồi.
Tháp chủ rốt cục mở miệng.
Âm thanh hùng hậu, phát ra uy nghiêm.
-Vân Phi Dương thân là Kiếm Vũ Song Vương, tham dự chiến tranh thế tục, đồ sát binh lính, đây là sai lầm.
Mạnh Khải Đức chắp tay nói:
-Tháp chủ, nhìn rõ mọi việc.
Tên này thật không có tư tâm?
Lừa quỷ!
Sau khi liên minh chín quận rút quân không bao lâu, hắn đã thu được thư do Môn chủ Thần Quyết Môn gửi tới, hắn cũng biết được Chu gia dâng lên không ít bảo vật, hi vọng Chấp Pháp Tháp nhanh chóng trừng trị Vân Phi Dương.
Chu Thiên Tề sợ.
Hắn sợ Vân Phi Dương trưởng thành tiếp, Quận Quốc của mình sẽ ngày càng nguy hiểm.
Cho nên không tiếc vận dụng số tiền lớn cống hiến cho Thần Quyết Môn, hi vọng Chấp Pháp Tháp đến giải quyết hắn, mình không có cách nào chèn ép thì mượn tay người khác, chiêu này hắn chơi đã rất nhiều lần.
Thần Quyết Môn lấy tiền tài của người, Mạnh Khải Đức tự nhiên cũng phải xuất công xuất lực, cho nên trong khoảng thời gian này, đều lấy chuyện này ra bàn.
Đương nhiên, hắn thấy Vân Phi Dương đồ sát binh lính, chứng cứ vô cùng xác thực không thể nghi ngờ, chính mình chỉ đang chủ trì chính nghĩa, bảo trì đại lục.
Không biết tại sao.
Tháp chủ một mực không đáp lại.
Mà hôm nay mở miệng, hiển nhiên muốn định tội Vân Phi Dương!
Hầu Tam nói:
- Tháp chủ, pháp không ngoài nhân tình, đồ nhi ta tuy lỗ mãng, nhưng cũng vì thân nhân!
Thân là sư tôn, tự nhiên không thể nhìn Vân Phi Dương bị phạt.
Tháp chủ nói:
- Chuyện Vân Phi Dương song phương đều có cái sai, liên minh chín quận vẫn lạc nhiều võ giả cùng binh lính như vậy, coi như gieo gió gặt bão.
Mạnh Khải Đức ngạc nhiên hô.
-Tháp chủ
Tháp chủ phất tay, cắt ngang hắn, tiếp tục nói:
-Còn về Vân Phi Dương cũng phải trừng phạt, chờ thi đấu thiên tài kết thúc, để hắn đi mảnh đất thí luyện chuộc tội.
-Cái gì?
Hầu Tam trừng to mắt.
Mạnh Khải Đức vốn đang phiền muộn chợt cười nói:
-Tháp chủ anh minh.
Mảnh đất Thí luyện là một địa phương khủng bố, nó tồn tại từ thời Thần Giới còn hiện hữu, nó chính là một tiểu thế giới do Chư Thần sáng tạo, cơ hồ mỗi vị diện Phàm Giới đều có.
Bên trong mảnh đất Thí luyện tràn ngập đại lượng Ma Linh.
Ma Linh là một giống loài Chư Thần sáng tạo, nắm giữ thân thể hoàn chỉnh, hình thái không khác Ma tộc cho lắm, vô cùng tàn nhẫn, thích giết chóc nhưng thực lực không chênh lệch lắm so với võ giả Phàm Giới.
Chư Thần sáng tạo Ma Linh để cung cấp nơi tu luyện cho phàm nhân, hi vọng càng nhiều võ giả Phàm Giới có thể đột phá thiên địa gông xiềng, phi thăng Thần giới.
Về sau Thần Giới vỡ nát, mảnh đất thí luyện vẫn tiếp tục kéo dài.
Nhưng mất đi Chư Thần bảo trì, Ma Linh sinh trưởng không bị khống chế, số lượng kịch liệt gia tăng, cho đến ngày nay đã hơn 1000 vạn.
Võ giả Vạn Thế Đại Lục lo lắng sẽ có một ngày, Ma Linh lao ra.
Cho nên, thường cách một đoạn thời gian sẽ phái võ giả tiến vào mảnh đất thí luyện, đi gia trì phong ấn trấn áp Ma Linh, từ đó ngăn chặn chúng nó sinh trưởng.
Đây là một sử mệnh vĩ đại, cũng rất nguy hiểm.
Bởi vì bình thường, võ giả tiến vào bên trong có thể còn sống đi ra rất ít. Đại bộ phận sẽ bị Ma Linh thôn phệ, coi như may mắn đi ra, thì hơn phân nửa sẽ bị Ma khí ăn mòn, trở nên điên điên khùng khùng.
Tháp chủ để Vân Phi Dương tiến vào mảnh đất thí luyện, Mạnh Khải Đức rất hài lòng.
Theo tư liệu hắn đạt được, tên kia lúc tại Thiết Cốt Thành trắng trợn đồ sát, sát khí ngang dọc, loại người này tiến vào mảnh đất thí luyện, tất nhiên sẽ bị Ma khí ảnh hưởng, tỷ lệ còn sống đi ra rất nhỏ!
-Ai.
Lão đạo theo Hầu tam đi tới, nói:
- Đồ đệ ngươi muốn xong.
-Haha!
Hầu Tam bụm mặt cười ha hả. Đi mảnh đất thí luyện này đối với yêu nghiệt đồ nhi của hắn, quả thực là tràng diện lịch luyện tốt nhất!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.