Bên trong Thiết Cốt Thành.
Bọn người Tôn Thừa Trạch bị treo ngược lên, khí tức Vương giả cùng ngạo mạn lúc trước đã sớm không còn sót lại chút gì.
Mỗi lần Lâm Nhược Hiên đi đến giáo trường thấy cảnh này, đều thổn thức cảm khái.
Đây chính là Vũ Vương, thực lực cao hơn mình mà bị trận pháp trói buộc, mặc cho người định đoạt, thực khổ a.
- Ai.
Hắn ca thán một tiếng.
Vân Phi Dương làm như thế đã đắc tội Long Hổ quận, đối thủ này rất cường đại.
- Cha vợ.
Vân Phi Dương đi tới, như biết ý nghĩ trong lòng hắn, nói:
- Thiết Cốt Thành có ta, Đông Lăng Quận sẽ không bị người xâm chiếm.
Lâm Nhược Hiên trầm mặc.
Thời điểm hắn thấy dòng chính Lam gia cùng Vũ Vương bị treo đánh đã làm ra quyết định, dù phát sinh chuyện gì, đều đứng bên phía hắn ủng hộ vô điều kiện.
Hắn đang đánh cược.
Cược thành tựu tương lai của Vân Phi Dương!
Nếu như một ngày kia, kẻ này có thể đột phá Vũ Vương, thậm chí Vũ Hoàng, Đông Lăng Quận có lẽ sẽ vì hắn lần nữa quật khởi.
Đông Lăng Quận ngàn năm trước, cương thổ rộng lớn, là bá chủ khu Đông Nam, có 30 thành trì cùng loại Thiết Cốt Thành, cường giả Vũ Vương đạt tới hai chữ số, gia tộc mạnh mẽ nhiều không kể xiết.
Đáng tiếc.
Quận Quốc cường đại tới đâu, cũng có ngày suy bại.
Từ sau khi Tiêu Dao Hoàng mất tích, Đông Lăng Quận không gượng dậy nổi, cho đến nay, 30 tòa thành chỉ còn lại 8, cương thổ mất hơn phân nửa.
Vũ Vương cũng chỉ có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-than-yeu-nghiet/1651803/chuong-345.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.