Chương trước
Chương sau
Cao thủ Long Hổ Thành tiến đến Thiết Cốt Thành hưng sư vấn tội, lưu truyền ra toàn bộ Đông Nam, rất nhiều Võ Giả nhận định, thiếu niên Thành chủ kia sẽ có phiền phức, còn liên luỵ đến Đông Lăng Quận.
Nhưng.
Vài ngày sau, tin tức kình bạo truyền ra.
Sáu Vũ Vương Long Hổ Thành, cùng rất nhiều cường giả Vũ Tông Lam gia, tất cả đều bị giam tại Thiết Cốt Thành!
Thời khắc đó.
Các Quận Quốc khu vực Đông Nam vỡ òa.
Hai tên Vũ Vương bị giam, đã để bọn họ rất khó lý giải, bây giờ lại giam sáu tên, nhấc lên rung động không thể tưởng tượng.
Phải biết.
Long Hổ Thành cũng chỉ có chín Vũ Vương, bây giờ trực tiếp bị giam tám tên, đây là khái niệm gì?
Lúc các Võ Giả chấn kinh.
Thiết Cốt Thành tuyên bố, Vũ Sư Đan công khai đấu giá, chỉ vì tạo phúc đại lục, người có tiền mới có được, bất kỳ người nào lòng mang ý đồ xấu đến đây, kết quả sẽ như Vũ Vương Long Hổ Thành!
Cuối cùng.
Rất nhiều Võ Giả mới hiểu, Vũ Vương Long Hổ Thành khẳng định đánh ý đồ xấu, mới bị thiếu niên Thành chủ giam cầm.
Thủ đoạn này quá bá đạo.
Gia tộc vốn có ý tưởng làm loạn bắt đầu trung thực xuống.
Tám tên Vũ Vương, đội hình rất trâu lại bị giam tập thể, nếu như mình đi đoạt, khẳng định cũng sẽ chịu phiền phức.
Vân Phi Dương lấy ngũ tinh thành trì lập uy, hiệu quả vô cùng rõ rệt, để rất nhiều gia tộc ở thành trì ngang tinh giai kiêng kị.
Nhưng Lục tinh thậm chí thành trì cao hơn lại xem thường.
Sau đó.
Lại có một tin tức truyền ra.
Mười Vũ Vương được dùng lương cao mời tới, tọa trấn Thiết Cốt Thành, phụ trách bảo an trong lúc đấu giá Vũ Sư Đan, trong đám người này tu vi cao nhất đạt đến Vũ Vương đỉnh phong!
- Mẹ nó!
- Mười Vũ Vương tọa trấn Thiết Cốt Thành, cái này phải cần bao nhiêu bạc mới mời mời được?
Rất nhiều Võ Giả chấn kinh.
Giá trị của cường giả Vũ Vương cực cao, mời một người rời núi đã phải tốn hao không ít, mà cường giả Vũ Vương đỉnh phong càng có giá trêи trời.
Thiết Cốt Thành mời nhiều cao thủ như vậy đến trấn tràng, thật là đại thủ bút!
Cao tinh thành trì thoạt đầu khinh thường, sau khi lấy được tin tức này cũng kiêng kỵ, dù sao Vũ Vương đỉnh phong cũng là cường giả gần với Vũ Hoàng.
- Dám sử dụng nhiều tiền như vậy, mời đến mười Vũ Vương tọa trấn, Vũ Sư Đan khẳng định là thật!
- Không sai!
- Còn chờ cái gì nữa, chúng ta nhanh tới xem thôi!
Võ Giả các đại quận quốc như ong vỡ tổ hướng về Thiết Cốt Thành.
Rất nhiều gia tộc sớm đã hành động.
Đã không thể đoạt, cũng chỉ có thể vận dụng bạc, dựa vào thủ đoạn chính quy đấu giá!
Có thể nói.
Gần phân nửa Võ Giả Vạn Thế Đại Lục cùng một thời gian hướng về Thiết Cốt Thành, tin tưởng không cần bao lâu, thành trì sẽ bị chen bể!
Long Hổ Thành là thủ đô Long Hổ quận, Vân Phi Dương giam tám Vũ Vương, chẳng khác nào đắc tội Long Hổ quận.
Cái này không vấn đề gì à.
Phủ thành chủ Long Hổ Thành.
Thành chủ Tôn Thừa Ứng phẫn nộ đập nát cái bàn, quát:
- Một Thiết Cốt Thành nho nhỏ dám giam tám Vũ Vương của ta!
- Người đâu!
Hắn phẫn nộ quát:
- Truyền quân lệnh, triệu tập năm mươi vạn đại quân, tiến công Đông Lăng Quận!
Tôn thành chủ giận.
Năm mươi vạn đại quân ngũ tinh thành trì không phải ba quận liên minh có thể so sánh, cỗ lực lượng này rất đáng sợ.
Mà trong lời nói của Tôn Thừa Ứng, không phải muốn đánh Thiết Cốt Thành, hắn muốn đánh toàn bộ Đông Lăng Quận, như thế mới để cho thế nhân hiểu rõ, Long Hổ quận không phải dễ trêu!
- Thành chủ!
Một trung niên nho y ngăn cản.
- Lúc này xuất binh không ổn!
- Có gì không ổn?!
Tôn Thừa Ứng cả giận nói:
- Giam nhiều cao thủ như vậy, Long Hổ quận còn mặt mũi nào mà tồn tại!
Nếu như chỉ giam dòng chính Lam gia, hắn sẽ tức giận lắm, nhưng dám giam gần như toàn bộ Vũ Vương nội thành, điều này không phải mặt Lam gia, mà đánh mặt chính Thành chủ hắn.
Có thể nhẫn nại, không thể nhẫn nhục!
Trung niên nhân kia nói:
- Lúc này chúng ta cử binh tiến công, sẽ chỉ làm Quận Quốc khác cho rằng chúng ta đi trả thù.
- Vũ Vương không được tham dự chiến tranh thế tục, nhưng chiến tranh và trả thù là hai khái niệm khác nhau.
Hắn ngưng trọng nói:
- Chúng ta phái binh đánh tới, Vũ Vương tọa trấn Thiết Cốt Thành chắc chắn sẽ không thờ ơ.
- Cái này…
Tôn Thừa Ứng nhíu mày.
Năm mươi vạn đại quân đi đối mặt mười Vũ Vương, còn có Vũ Vương đỉnh phong, quả thực chịu chết.
Trung niên nhân tiếp tục nói:
- Thành chủ, đợi Thiết Cốt Thành kết thúc đấu giá, Vũ Vương mời đến rời đi, chúng ta ra chiến thư, mới có thể quang minh chính đại đánh tới.
Tôn Thừa Ứng nắm quyền, nói:
- Tốt.
Nhưng.
Cứ như vậy chịu đựng, không phát tiết ra ngoài, thật sự thống khổ.
Trung niên nhân đè ép thanh âm, nói:
- Thành chủ, ta cảm thấy lúc này có thể vận dụng cái mối liên hệ kia, như thế để thế nhân hiểu rõ, hậu trường Long Hổ Thành chúng ta cứng đến bao nhiêu!
Tôn Thừa Ứng khẽ giật mình, vỗ trán nói:
- Xém xíu ta quên mất!
Vạn Thế Đại Lục, khu vực trung ương.
Có một tòa đại thành to lớn, nó gọi Tổ Long Thành, đương kim thập nhị tinh giai thành duy nhất!
Nói cách khác.
10 ngàn Võ Giả đăng ký nhập tịch, tu vi bình quân đều đạt đến Vũ Tông đỉnh phong
Điêug này vô cùng đáng sợ.
Phải biết, tam tinh Đông Lăng thành, Vũ tông đăng ký trong danh sách cũng mới mấy chục, so với 10 ngàn, quả thực yếu đến đáng thương.
Phủ thành chủ Tổ Long Thành là một tòa cung điện tráng lệ.
"Đạp."
Một thiếu niên dáng người thon dài, đi tới phòng nghị sự.
Người này tuổi chừng mười tám, mày kiếm mắt sáng, tóc dài tản mát theo gió tung bay, hiển lộ gương mặt anh tuấn bất phàm.
Tên hắn Long Chấn Vũ.
Đời thứ ba dòng chính Long gia - bá chủ Tổ Long Thành, là người thừa kế chức Thành chủ Tổ Long Thành
Danh hiệu này còn chưa đủ rung động, hắn còn có một danh hiệu khác, chính là đệ nhất thiên tài Vạn Thế Đại Lục!
Ba năm sau tổ chức thiên tài thi đấu, Quan Quân Bảng có ghi hắn chắc chắn đoạt quán quân!
Đây mới thực sự là thiếu niên thiên tài đỉnh phong, đây mới là rồng trong loài người!
Vân Phi Dương cùng hắn so, nếu như chỉ nói thực lực và thế lực bây giờ, hoàn toàn thua.
- Thiếu thành chủ!
Thị vệ Vũ Sư đứng gác hành lễ, trong ánh mắt ẩn chứa vẻ sùng bái.
- Ừm.
Long Chấn Vũ mỉm cười gật đầu.
Thị vệ vui sướиɠ, tâm thần thoải mái, âm thầm cả kinh nói:
- Thiếu thành chủ lần này xuất quan, tu vi lại đề cao không ít!
Phòng nghị sự.
Một lão giả ngồi thượng vị, mặc dù qua tuổi thất tuần, lại hồng quang đầy mặt, quanh thân bao phủ khí tức người ở vị trí cao lâu ngày.
Người này là thành chủ Tổ Long Thành, tôn xưng Long Hoàng, tại Vạn Thế Đại Lục, có thể dùng chữ Hoàng, cũng chỉ có cường giả Vũ Hoàng!
- Phụ thân.
Long Chấn Vũ đi vào trong sảnh, cung kính nói:
- Triệu kiến hài nhi có chuyện gì không?
- Vũ nhi.
Thanh âm Long Hoàng hùng hậu nói:
- Long Hổ Thành gặp phiền phức, ngươi đi một chuyến đi.
- Được.
Long Chấn Vũ đáp ứng, không hỏi nguyên do, quay người rời đi.
- Chậm đã.
Long Hoàng nói:
- Vũ nhi, rời Tổ Long Thành, không được trêu hoa ghẹo nguyệt bên ngoài.
Long Chấn Vũ cười đáp:
- Đã biết, phụ thân.
Xoẹt xoẹt!
Bên ngoài phòng nghị sự, một đầu đại bàng thể trạng to lớn dần rơi xuống, hai cánh cuốn lên từng đợt cuồng phong.
- Hắc Vũ Lăng Ưng!
Thị vệ đứng gác sợ hãi.
Đây là tọa kỵ Thiếu thành chủ xuất ngoại lịch luyện bắt được, phi cầm hung thú cực kỳ hiếm thấy, thực lực đạt đến ngũ phẩm!
Xoát.
Long Chấn Vũ từ phòng nghị sự đi ra, thả người nhảy lên, rơi vào lưng chim ưng, nói:
- Đi Long Hổ quận.
Hắc Vũ Lăng Ưng giương cánh bay lên không trung, chợt hóa thành một vòng lưu quang, biến mất trêи bầu trời, tốc độ nhanh đến nổi khiến bọn thị vệ trợn mắt hốc mồm!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.