Vân Phi Dương rốt cục xuất thủ!
Dưới cái nhìn của bách tính toàn thành, hai đạo hàn quang xuất hiện đánh công tử ca đến Thiết Cốt Thành tìm phiền toái quỳ trêи mặt đất.
- A!
Lam Vĩ Hàng quỳ xuống kêu thảm thiết.
Đầu gối hắn bị hàn quang vỡ nát, thống khổ lan tràn toàn thân, sắc mặt dữ tợn, nhìn qua rất kinh khủng!
Phách lối lúc này không còn sót lại chút gì.
Cường giả Vũ Vương ngơ ngác.
Bọn họ không ngờ tên Thành chủ biểu hiện rất không có cốt khí, lại đột nhiên xuất thủ công tử nhà mình như thế!
- Muốn chết!
Hai người phẫn nộ không thôi.
Thân là môn khách Lam gia, sao để người khác khi dễ Lam Vĩ Hàng trước mặt mình.
Nhưng thời điểm bọn hắn ngưng tụ thuần linh lực tính bạo phát, thần sắc đại biến. bởi vì, họ không cách nào câu thông với thuần linh hạch!
Càng khó có thể tin là cảnh giới cũng bị áp chế đến mức Vũ Lực cũng không lên nỗi!
Tình huống như thế nào đây?
Hai người họ ngu ngốc sững sờ tại chỗ.
Bắt đầu thời khắc vào thành, Linh Niệm Vân Phi Dương đã lặng yên câu thông Phong Linh trận, phóng xuất ra khí tức áp chế thuần linh hạch cùng cảnh giới, khí tức ấy lặng yên không một tiếng động chui vào trong cơ thể bọn họ.
Quỳ xuống.
Hô hai chữ này lên chỉ để kϊƈɦ phát khí tức, triệt để phong ấn cảnh giới và tu vi bọn họ.
Lam Vĩ Hàng tuy đánh không lại Vân Phi Dương, nhưng dầu gì cũng là Vũ Tông, đáng tiếc, cảnh giới tu vi bị áp chế, trốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-than-yeu-nghiet/1651796/chuong-338.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.