Thật bị Vương gia chủ nói đúng.
Vân Phi Dương nghèo đến điên, vì có thể mau chóng để Thiết Cốt Thành phát triển, hắn hận không thể đi ăn cướp hết các gia tộc có tiền.
- Ca.
Thôi Băng Duệ đi lên trước, nói:
- Thế nào?
Vân Phi Dương cười nói:
- Cự tuyệt.
- Mẹ nó chứ.
Thôi Băng Duệ chửi ầm lên, nói:
- Những gia tộc này thật không biết điều.
Hắn vỗ bộ ngực, nói:
- Ca, ngươi yên tâm, ta toàn lực ủng hộ ngươi, trời sáng sẽ dẫn người tiến về Thiết Cốt Thành, đừng nói 50 vạn lệ phí vào thành, 1000 vạn ta cũng xuất.
Nói những thứ này, tâm hắn lại rơi lệ, 50 vạn lệ phí vào thành, quả thực có chút quá nhiều.
Ba.
Vân Phi Dương vỗ bả vai hắn, nói:
- Không hổ là huynh đệ, vậy 1000 vạn đi đi.
- A!
Thôi Băng Duệ kém chút khóc, nói:
- Đại ca, ta chỉ tùy tiện nói một chút thôi, ngươi đừng coi là thật nha.
Vân Phi Dương đánh vào trước ngực hắn, nói:
- Ta nói đùa, Thôi gia ngươi vào Thiết Cốt Thành, một phân tiền cũng không thu, mua đất kinh doanh ca cũng miễn cho ngươi.
- Vậy thì tốt!
Thôi Băng Duệ cười rộ lên.
Vân Phi Dương phất phất tay, nói:
- Ta tại Thiết Cốt Thành đợi ngươi.
Thôi Băng Duệ nói:
- Ừm.
Ngoài thành.
Vũ Thanh Vũ ẩn trêи tàng cây.
Nàng thay đổi một thân áo đen bó sát người, phác hoạ ra dáng người xinh xắn lanh lợi. Dưới ánh trăng, càng hiện ra một trương gương mặt trắng noãn như ngọc.
Đây là một sát thủ xinh đẹp.
Vân Phi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-than-yeu-nghiet/1651792/chuong-334.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.