Vân Phi Dương cười rất rực rỡ.
Nhưng quanh thân lại phóng thích sát khí, có tác dụng thẩm thấu thân thể, ăn mòn nội tâm!
Thần sắc Thanh Vũ khẽ giật mình.
Nàng có thể cảm giác được, mình trước mặt hắn nhỏ bé vô cùng, phảng phất như không có năng lực phản kháng, tùy thời sẽ bị mạt sát!
Cuối cùng, Thanh Vũ đành thu hồi dao găm.
Vân Phi Dương giơ tay sờ trêи mặt nàng, nói:
- Ngọc Hồ Điệp, một trong ba đại vương bài sát thủ của Ám Bộ, tinh thông dịch dung, xuất sắc hoàn thành qua 132 lần nhiệm vụ, chưa bao giờ thất thủ.
Thanh Vũ cả kinh nói:
- Sao ngươi biết rõ vậy?
Xoát!
Vân Phi Dương giơ tay gở mặt nạ da người trêи mặt nàng ra, cười nói:
- Bởi vì ta không gì không biết.
Sa mỏng xẹt qua, hiển lộ ra khuôn mặt trắng như tuyết, ngũ quan hoàn mỹ, phối hợp con ngươi trong suốt, giống như thiếu nữ đơn thuần không rành thế sự.
Rất khó tưởng tượng, cô gái này lại là một sát thủ dính đầy máu tươi!
Vân Phi Dương duỗi ngón tay, nhẹ nhàng xẹt qua gương mặt vô cùng mịn màng, nói:
- Ngươi đã có điều kiện tốt như vậy, sao lại đóng vai xấu, giấu trong nơi trăng hoa giày xéo chính mình?
Thanh Vũ trầm mặc.
Vân Phi Dương cười nói:
- Đi theo ta đi.
Hắn muốn sáng tạo tổ chức tình báo, Độc Hạt một người khó có thể hoàn thành, nếu như có thể mời chào Vương bài sát thủ, cũng coi như có trợ thủ mạnh mẽ
Như vậy.
Bước vào Vi Quân Giải Ưu Lâu, cũng vì diễn trò?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-than-yeu-nghiet/1651791/chuong-333.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.