Tương Cần ngồi bên dưới cười nói:
- Quản lý sinh ý?
Vân Phi Dương ngồi xuống, ra hiệu Xuân Lan Thu Cúc ngồi xuống.
Hai nữ thụ sủng nhược kinh, phải biết các nàng chỉ là nô tỳ, thân phận không cho phép, cho đến bây giờ đều đứng hầu hạ chủ nhân, nào dám ngồi xuống trước mặt chủ nhân chứ.
Vân Phi Dương cười nói:
- Ngồi đi.
Xuân Lan Thu Cúc chỉ có thể nghe lệnh, nơm nớp lo sợ ngồi xuống, khẩn trương cúi đầu.
Vân Phi Dương nhìn Tương Cần, nói:
- Tương tỷ, Thiết Cốt Thành tiêu điều, ngươi cũng nhìn thấy, ta muốn phát triển nó lớn mạnh, có phương pháp gì mau lẹ một chút không?
Mới vừa rồi còn hô người ta Tương cô nương, mới qua hai câu đã biến thành Tương tỷ, thân cận cũng nhanh quá đi.
Tương Cần cười nói:
- Vân thành chủ, ta chỉ là một người làm ăn, không hiểu nội chính.
- Tốt.
Vân Phi Dương nói vào đúng điểm.
- Ta hỏi cô làm sao kiếm tiền?
Nói cái gì không quan trọng, chỉ cần biết kiếm tiền, vậy đủ rồi.
Tương Cần trả lời.
- Phương pháp kiếm tiền rất nhiều, buôn bán binh khí, đan dược, dược tài, mỗi một thứ đều một vốn bốn lời, Vân thành chủ muốn kiếm tiền , có thể mở các cửa hàng tương ứng trong thành.
Vân Phi Dương nói:
- Tương tỷ, những chiêu kinh doanh này mỗi thành đều có, Thiết Cốt Thành cũng làm, ai sẽ đi đường xa đến đây mua chứ.
Quận trong quận, thành cùng thành, có biết bao nhiêu nhà làm sinh ý.
Hắn không tin có người bỏ gần tìm xa, chạy đến Thiết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-than-yeu-nghiet/1651785/chuong-327.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.