Diễn võ trường.
Vân Phi Dương đứng đó.
Đối diện hắn, hai mắt Lăng Sa La phun lửa nhìn hắn, nếu như ánh mắt có thể giết người, tin chắc Vân Phi Dương đã chết một vạn lần!
Cô bé này đi Y Đường, cũng tìm Liễu Nhu, cuối cùng nghiệm chứng, mình vẫn còn tấm thân xử nữ.
Một khắc này.
Cả người Lăng Sa La phát mộng.
Phải biết.
Nàng vẫn cho rằng mình bị Vân Phi Dương làm bẩn, một mực thống khổ tuân theo lời thề của Vu tộc.
Đã từng có rất nhiều lần muốn tự sát!
Bây giờ biết được chân tướng, biết được mình bị tên đồ vô sỉ kia lừa gạt thật lâu, trong lòng Lăng Sa La phẫn nộ có thể nghĩ!
Còn về nghiệm thế nào chứng, cái này không tiện ngoại truyền, hí hí.
- Làm sao?
- Cô bé kia và Vân Phi Dương có thù?
Rất nhiều học sinh không hiểu chuyện gì đứng bốn phía nhỏ giọng nghị luận.
Vân Phi Dương bất đắc dĩ nói:
- Có chuyện gì, chúng ta về nhà từ từ nói, ở chỗ này sẽ chỉ làm người ta chế giễu.
Mọi người nhao nhao thụ thương.
Chẳng lẽ, cô gái xinh đẹp này cũng có quan hệ với hắn?
Có để cho chúng ta, đám FA lâu năm này sống nữa không a!
- Vân Phi Dương!
Lăng Sa La cắn răng, hận hận quát.
- Ta Lăng Sa La hôm nay đối với Vu Thần phát thệ, lúc còn sống, chắc chắn…
"Xoát."
Vân Phi Dương xuất hiện, đưa tay che miệng nàng, ngăn nàng phát ra lờithề độc.
"Ngô ngô "
Lăng Sa La nói không ra lời.
- Ta biết, chắc chắn gả cho ta mà.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-than-yeu-nghiet/1651783/chuong-325.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.