Trên đường trở về Đông Lăng thành, Vân Phi Dương thủy chung nghĩ đến Quỷ Các và đan dược có thể gia tăng cảnh giới nhỏ không tác dụng phụ.
Nếu như mình thu được loại đan phương này rồi luyện chế, còn bố trí Thiên Địa Duy Ngã Trận, đại lượng luyện chế thì có thể chế tạo ra một Thập nhị tinh Thành.
- Uy.
Lương Âm theo phía sau, tò mỏ hỏi.
- Ngươi cứ như vậy thả hai người kia?
- Đúng.
Vân Phi Dương cười đáp.
Lương Âm bĩu môi.
- Bọn họ là Vũ Vương, có lẽ đã biết tướng mạo ngươi, ngươi không sợ sau khi tu vi bọn họ khôi phục thì đến Đông Lăng thành truy sát ngươi.
- A.
Vân Phi Dương cười nhạt nói:
- Bọn họ dám à?
Hai người kia khẳng định không dám, bọn họ ăn Tuyệt Mệnh Đoạt Hồn Đan, cũng thể nghiệm qua cảm giác linh hồn xuất khiếu, thống khổ sống không bằng chết.
Vì đan dược tăng cao tu vi thần phục Quỷ Các, tự nhiên cũng có thể vì mạng sống mà nghe theo Vân Phi Dương.
Huống hồ.
Vân Phi Dương không những không cướp không gian giới chỉ của bọn hắn, thậm chí cũng không cầm quyển cấm thuật kia, còn cho hai người giải dược đủ để hóa giải ba năm độc phát.
Đồng Ông và Âu Dương Tĩnh bị độc tra tấn một hồi, thương thế tăng thêm một chút, cơ bản không có tổn thất gì.
Vân Phi Dương làm như vậy tự nhiên hi vọng có thêm hai tai mắt Vũ Vương, về sau có lẽ sẽ dùng tới, hắn không lấy đi cấm thuật, cũng vì để bọn hắn thuận lợi hoàn thành nhiệm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-than-yeu-nghiet/1651738/chuong-279.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.