Vân Phi Dương dám xuất hiện trước động khẩu, bởi vì Đồng Ông cùng người bịt mặt bị thương không nhẹ, thực lực hạ thấp lớn, hiện tại tu vi chỉ còn cấp bậc Vũ Tông.
Vũ Vương hắn có lẽ sẽ sợ, nhưng đối mặt Vũ Tông, thật không để trong lòng.
Đồng Ông cùng người bịt mặt cảnh giác, bọn họ thủy chung cho rằng, có thể bắt đi Cơ Viêm trước mắt mình, thực lực hắc y nhân chỉ cao hơn chứ không thấp hơn bản thân.
Hiện tại lâm vào loại trạng thái này, lại bị chặn trong động, muốn chạy đã không thể.
- Ta có tính khí rất không tốt.
Vân Phi Dương thản nhiên nói:
- Nhanh đưa không gian giới chỉ của bọn ngươi ra, có lẽ sẽ tha các ngươi không chết.
Khóe miệng Đồng Ông co giật.
Hắn là đạo tặc Ông Vương, từ trước đến nay đều đoạt của người khác, chưa từng nghĩ hôm nay bị người chặn trong động cướp lại.
Giao, hay không giao?
Đồng Ông và người bịt mặt liếc nhau, lựa chọn giao!
Hai người lấy không gian giới chỉ xuống, bất đắc dĩ ném qua.
Vân Phi Dương cười nhạt một tiếng, chợt đưa tay đón lấy.
"Xoát."
Đột nhiên, Đồng Ông chợt xuất thù, 40 Trọng thuần linh lực ngang nhiên oanh tới.
Cường đại lực kình bạo phát, khiến cho sơn động rung động, khó có thể chịu đựng lực kình bạo liệt, có khả năng sụp đổ!
Nhưng.
Sau khi Vân Phi Dương tiếp được không gian giới chỉ, như đoán được đối phương sẽ ra tay, búng tay một cái.
"Phù phù."
Đồng Ông khí thế như hồng vọt tới, Linh lực đột nhiên tán loạn, ôm bụng ngã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-than-yeu-nghiet/1651736/chuong-277.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.