Thời điểm bị người chế giễu, Vân Phi Dương đưa ra một tấm thẻ vàng đại biểu thân phận tôn quý, lúc này Lương Âm mới thở dài một phen.
Bất quá.
Nàng không thể khống chế tâm tình của mình, ngã người tựa trong ngực nam nhân này.
Từ khi cùng hắn quen biết, dù gặp vấn đề gì, hay thời điểm tuyệt vọng nhất, hắn đều sẽ xuất hiện trợ giúp mình.
Lương Âm nhào vào trong ngực Vân Phi Dương trước mặt mọi người, khiến bọn họ phải nhìn lại.
- Hiện tại người trẻ tuổi quá phóng túng rồi, dám trước mặt mọi người ôm ôm ấp ấp.
- Ngốc quá.
Vân Phi Dương khẽ vuốt tóc nàng, cười nói:
- Cô là nữ nhân của ta, đương nhiên phải đối xử với cô tốt rồi.
Mọi người nổi da gà.
Ân ái như thế ở nơi công cộng, lại còn mặt mũi nói thế.
Lương Âm cũng không biết từ đâu mà có dũng khí, không nhìn mọi người chung quanh, vẫn ôm chặt hắn.
Một khắc này.
Nàng muốn thổ lộ.
- Khụ khụ.
Nhưng vào lúc này, Cao Viễn Chúc ho khan mấy lần, lên tiếng.
- Buổi đấu giá sắp bắt đầu rồi.
Xoát.
Lương Âm vội vàng vọt ra lui lại hai bước, khuôn mặt nhỏ ửng đỏ cúi đầu.
Vân Phi Dương đen mặt, hận không đá bay lão viện trưởng phá không biết tình thế trước mặt này ra ngoài.
Đông.
Đột nhiên, tiếng chiêng vang lên.
Tương Cần đứng trên đài, cười nói:
- Chư vị, buổi đấu giá sắp bắt đầu, mời các vị thượng tọa.
Vân Phi Dương kéo Lương Âm thẹn thùng đi qua.
Đại sảnh phòng đấu giá tương đối rộng rãi, có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-than-yeu-nghiet/1651727/chuong-268.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.