Vân Phi Dương được người hầu dẫn vào nội viện Tô gia.
- Haha!
Lão thái gia Tô gia từ phòng khách đi ra, cười nói:
- Tiểu gia hỏa, đến Tô gia ta muốn tính nợ?
Sáng sớm, Vân Phi Dương cưỡi hổ đi khắp nơi đòi nợ đã sớm truyền khắp Đông Lăng thành, hắn sớm nghe tin này rồi.
Vân Phi Dương nói:
- Tô lão gia chủ, ta không phải tính nợ, hôm nay ta đến đây trả sổ sách.
- Ồ?
Tô gia lão thái gia ngạc nhiên nói:
- Ngươi thiếu tiền Tô gia ta?
- Tiền không nợ.
Vân Phi Dương chân thành nói:
- Nợ ân.
- Ha ha ha.
Tô gia lão thái gia cười lớn một tiếng, khua tay nói:
- Tiểu gia hỏa, mời vào trong.
Phòng khách.
Tô Lão thái gia Tô Hoài Cốc ngồi ở vị trí đầu, Vân Phi Dương ngồi kế bên.
Người hầu dâng trà rời đi.
Vân Phi Dương nhấm nháp một phen, khen:
- Trà ngon.
Tô Hoài Cốc vuốt râu, cười nói:
- Tiểu gia hỏa, lá gan ngươi thật to, dám lấy phương thức như vậy đi các đại gia tộc tính nợ, không sợ Lâm Nhược Hiên tìm ngươi phiền phức?
- Không sợ.
Vân Phi Dương cười nói:
- Nhạc phụ đại nhân sẽ hiểu ta.
Khóe miệng Tô Hoài Cốc hơi rút, nói:
- Tên kia thật gả nữ nhi cho ngươi?
- Ừm.
Vân Phi Dương không biết xấu hổ gật đầu.
- Chậc chậc.
Tô Hoài Cốc nói:
- Lâm gia tìm được một thiên tài tiền đồ vô hạn làm con rể, tương lai cũng được nhờ a.
Tô Lão thái gia vô cùng xem trọng Vân Phi Dương, nếu không cũng không ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-than-yeu-nghiet/1651715/chuong-256.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.