Thời điểm Lăng mộ mở ra, mọi người gần như mất đi tỉnh táo, quên hiệp thương đã từng định ra trước đó.
Bất quá, sau khi Lâm Nhược Hiên bạo phát Vũ Vương chi uy, đám người tỉnh táo lại.
- Lâm gia tiến trước! Ai cũng chớ làm loạn!
Trương Diệu Tổ quát, võ giả của các đại gia tộc bắt đầu ngăn lối vào, hiển nhiên muốn duy trì trật tự!
- Tiến vào nhanh!
- Đừng chậm trễ thời gian!
Mọi người kêu la.
Tuy tuân theo thương nghị đã định, nhưng mà lăng mộ Tiêu Dao Hoàng mở ra, cửa vào đang ở trước mắt, ai không muốn nhanh đi vào.
- Đi thôi!
Lâm Nhược Hiên quát.
Một trưởng lão mang theo hơn mười cường giả Lâm gia đi vào lăng mộ.
- Xoát!
Đột nhiên, một đạo lưu quang xanh trắng từ trong đám người lấp lóe, theo bên người cường giả Lâm gia lướt qua, trước một bước xông vào lăng mộ!
Dát.
Mọi người trợn tròn mắt.
- Là Vân Phi Dương!
- Mẹ, tên này đã vào trước!
- Xông vào!
Tràng diện vừa mới yên tĩnh, trong nháy mắt sôi trào, sắc mặt Trương Diệu Tổ càng khó coi, chợt hét lớn.
- Tiến!
- Xoát!
Bảy cường giả Vũ Tông Trương gia không tiếp tục duy trì trật tự, bỗng nhiên phóng tới cửa vào, Lâm gia cũng không cam chịu yếu thế, nhao nhao xông vào.
Các gia tộc khác t đã vận sức chờ động, sau khi xãy ra hỗn loạn liền chen tới.
Lăng mộ đại môn rất lớn, nhưng đột nhiên tràn vào không ít võ giả, lại cảm thấy chật hẹp hẳn đi, mấy gia tộc lớn nhất thời quấn cùng một chỗ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-than-yeu-nghiet/1651691/chuong-232.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.