Vân Phi Dương giả hôn mê để lừa gạt mọi người làm bọn họ vô cùng tức giận, nhưng chung quy vẫn an toàn trở về, mọi người cũng buông lỏng một hơi.
Ngày thứ hai.
Cao Viễn Chúc dẫn mọi người trở về Đông Lăng thành.
Từ Phàm tự mình hộ tống đến ngoài thành, Hắc Long Quân còn hành lễ tiễn đưa nhóm anh hùng.
- Chư vị, lên đường bình an!
Từ Phàm chắp tay nói.
- Cáo từ.
Cao Viễn Chúc trả lễ, mang mọi người lên đường.
Bất quá.
Lúc gần đi, Từ Phàm lại nhìn về phía Vân Phi Dương, nói:
- Thiên Vũ Quận tạm thời ngưng chiến một năm, trong khoảng thời gian này, thành chủ sẽ chiêu mộ binh lính, mở rộng binh lực, ta hi vọng ngươi có thể tòng quân.
- Tham quân?
Vân Phi Dương lắc đầu.
- Không hứng thú.
Hắn gánh vác sứ mệnh trọng yếu còn phải tìm mười một người mang theo thần hồn khác, không có thời gian tham dự chiến tranh thế tục.
Từ Phàm đi tới, nói:
- Quận chúa đã sớm xin nhập ngũ.
- Hả?
Vân Phi Dương khẽ giật mình, chợt chân thành nói:
- Đường đường nam nhi bảy thước, tất nhiên cần trải qua máu lửa tẩy lễ, chiến trường là sự chọn lựa tốt nhất, xem ra, ta cũng phải xin nhập ngũ.
Mọi người sụp đổ.
Thật không còn gì để nói, vừa rồi hắn còn tỏ vẻ khinh thường, nghe được quận chúa nhập ngũ, lập tức trở thành nam nhi bảy thước.
Có xấu hổ hay không?!
Vân Phi Dương luôn cho rằng thế giới vẫn phải cứu nhưng tán gái thì không thể bỏ được!
(Truyện-được-thực-hiện-bởi-Hám-Thiên-Tà-Thần-truyenyy.com)
...
Bọn người Cao Viễn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-than-yeu-nghiet/1651676/chuong-217.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.