Dịch: Hám Thiên Tà Thần
Biên: Hám Thiên Tà Thần
Nhóm Dịch: Vạn Yên Chi Sào
Vân Phi Dương rất tiện trêu đùa mọi người một phen, cuối cùng đánh trên cọc gỗ ra thành tích 100 cân, điều này cũng làm cho toàn trường mọi người cười ha hả. Trên chiến đài, một gia chủ cười nói:
- Cao viện trưởng, người học sinh này đến phụ trách khôi hài sao?
Mặt Cao Viễn Chúc cứng ngắc.
Tâm lý đang chửi cha mắng mẹ Vân Phi Dương đây.
Ngươi đánh thì đánh đi, trên đài đi dạo cái rắm ấy. Hiện tại tốt rồi, đánh ra 100 cân, để mặt mũi Đông Lăng học phủ mất hết!
- Ha ha ha.
- Không được rồi, ta đau bụng quá, haha.
- Quả nhiên áp trục ra sân!
- Tùy tiện một người bình thường cường tráng, đều có thể đánh ra số này a.
Trên diễn võ trường, mọi người cười to không thôi.
Trên đài Vân Phi Dương một mặt quẫn bách, hắn giơ tay lên, nói với khảo hạch lão giả bên cạnh.
- Lão sư, ta vừa rồi chân trượt, có thể lại một lần nữa không?
- Lại một lần?
Xem trên chiến đài, rất nhiều thế lực võ giả nhao nhao cười rộ lên, tên này thật khôi hài. Cao Viễn Chúc nhịn không được đứng lên, mặt mo đỏ bừng vẫy tay quát.
- Ngươi tưởng chơi nhà chòi à, đi xuống, đi xuống!
- Tốt thôi.
Vân Phi Dương nhún vai, bất đắc dĩ đi xuống.
Khảo hạch lực lượng buổi sáng, trong sưh cuồng tiếu của tất cả mọi người bố kết thúc.
Đương nhiên.
Dưới cái nhìn của bọn họ, Vân Phi Dương chỉ ngoài ý muốn, thực lực khẳng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-than-yeu-nghiet/1651567/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.