Dịch: Hám Thiên Tà Thần
Biên: Hám Thiên Tà Thần
Nhóm Dịch: Vạn Yên Chi Sào
Một tát này của Đầu mục để Vân Phi Dương giật mình.
Cường đạo còn có đạo đức nghề nghiệp, thế ngày nay thật lạ nha.
- Cô nương.
Cường đạo đầu mục xoay người, chắp tay:
- Thật có lỗi, bản thân quản giáo không đúng, để ngươi chấn kinh rồi.
Khóe miệng Vân Phi Dương co giật.
Cường đạo có phong phạm như thế, văn nhân trí giả lấy gì mà sống.
Cường đạo đầu mục cười nói tiếp:
- Chúng ta sẽ không tổn thương hai vị, còn mời hai vị giao tài vật trên thân ra.
Lời nói rất ôn hòa, rất lễ phép, khó có thể khiến người ta tưởng tượng đây là cường đạo.
- Đương nhiên.
Cường đạo đầu mục lại nói:
- Các ngươi có thể không giao, nhưng sẽ chịu nỗi khổ da thịt, cho nên bản thân ta hi vọng hai vị phối hợp tạo điều kiện cho công việc của bọn ta thuận lợi.
Vân Phi Dương nói:
- Không có ý tứ, chúng ta không có tiền.
- Không có tiền?
Đám cường đạo hung thần ác sát quơ Đại Hoàn Đao trước mặt.
- Ba!
Một bàn tay cường đạo đầu mục lại đập tới, quát lớn:
- Mẹ nó, ta đã nói bao nhiêu lần rồi, đối đãi khách nhân phải ôn nhu!
- Lão đại, ta sai!
Cường đạo bụm mặt, hai mắt ngậm nước.
Cường đạo đầu mục xoay người, cười:
- Vị bằng hữu này, ngươi rất không phối hợp nha.
Vân Phi Dương lắc lắc tay áo, bất đắc dĩ:
- Không phải không phối hợp, ta thực sự hết tiền, không tin ngươi đến lục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-than-yeu-nghiet/1651481/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.