Dịch: Hám Thiên Tà Thần
Biên: Hám Thiên Tà Thần
Nhóm Dịch: Vạn Yên Chi Sào
Đại Tông Hùng quấy rầy chuyện tốt khiến Vân Phi Dương cảm thấy rất khó chịu. Và cái giá mà nó phải trả rất lớn, bị đánh một trận tơi bời, da lông bị lột, tay gấu cùng thịt gấu bị chế biến thành bữa ngon. Đây là cái giá cho việc quấy rầy chuyện tốt của người khác.
- Vân đại ca!
Ngày hôm sau, Mục Oanh cúi đầu từ trong động đi ra, ngượng ngập nói.
- Ta …. chúng ta lên đường thôi.
Tiểu ny tử da mặt mỏng vẫn còn cảm thấy xấu hổ.
- Ừm.
Vân Phi Dương hung hăng cắn một miếng thịt gấu đã nướng chín, lúc này mới dẫn theo Mục Oanh lên đường.
Trên đường.
Hai người một trước một sau đi tới, nhưng không ai nói gì cả.
Bầu không khí có vẻ hơi cứng ngắc.
Một màn đêm qua, đối với Mục Oanh mà nói, tất nhiên thẹn thùng đến cực điểm, cho nên hôm nay hành tẩu trên đường nàng thủy chung cúi đầu, đỏ mặt như táo chín mọng.
Còn loại gia hỏa không cần mặt mũi như Vân Phi Dương, lại một điểm cũng không thèm để ý.
Ước chừng đi một canh giờ.
Mục Oanh rốt cục mở miệng:
- Vân đại ca, hôm qua huynh nói thật sao?
Vân Phi Dương ngừng chân, quay người nhìn nàng:
- Là thật, trở thành nữ nhân ta, ta sẽ phụ trách tới cùng.
- …
Mục Oanh cúi đầu, e thẹn:
- Vân đại ca, ý ta là đột phá Vũ Sư có thể hóa giải nguyền rủa trên thân ấy.
- Cái này hả.
Vân Phi Dương nhếch miệng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-than-yeu-nghiet/1651479/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.