Ba ngày sau khi thả tên Sang đó về Hắc Thủy, cô và anh trở về nhà nhưng chẳng giờ nào được nghỉ ngơi khi mà điện thoại và chuông cửa cứ reo liên tục, ăn cơm, ngủ nghỉ cũng chẳng yêu. Bây giờ cô và anh, hai người đang nhìn nhau như muốn ăn tươi nuốt sống đối phương zậy đó :
- - Nè, anh ra giải quyết vụ này đi, tui chịu hết nổi rồi đó, ngày lẫn đêm bám như ma zậy, bực quá hà. Cô mặt mày cau có nói với anh.
- - Cô muốn thì tự đi mà làm, tôi không làm được, bây giờ tui mà thò cái đầu ra là không biết cái đam phóng viên đó cào, cấu, cắn, xé tui ra sau nữa. Anh cũng gân cổ cãi lại.
- - Tui mệt lắm nha, anh mà không giải quyết chuyện này sớm thì sẽ có án mạng xảy ra ngay tại đây, tui nói cho anh biết trước, không có gì mà con Vy này không dám làm đâu.Cô trừng mắt hất hàm cảnh cáo.
- - Được rồi, chờ chút.
Anh lấy điện thoại gọi cho quản lý Phong, sau một hồi chuông reo đầu dây bên kia bắt máy, anh nói:
- - Anh chuẩn bị cho tôi một cuộc họp báo 2h nữa tôi sẽ tới đó, nhớ gọi cho tất cả các phóng viên, nhà báo anh nhớ chứ ? tôi cúp máy đây.
- - Vâng.
Sau khi cúp máy, quay lại anh liền hết hồn khi thấy cô lôi hết tất cả chăn, gối, mền, mùng trùm kín đầu mục đích là đề thoát khỏi sự ồn ào mà đám phóng viên kia gây ra. Anh liền vức mấy cái thứ đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-sao-va-co-vo-tre-con/48836/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.