Hai người chỉ lo cải nhau mà không để ý tới thời gian, khi nhìn lại thì đã 6h chiều rồi.
-Được rồi, về thôi! Anh lên tiếng để ngăn cuộc cải vả này lại.
-Về thì về. Cô quay mặt đi làm ra vẻ, anh lắc đầu mỉm cười rồi đi theo phía sau cô. Đến bãi đậu xe chỉ thấy có một chiếc xe mui trần sang chảnh của cô thôi không thấy xe của anh đâu cô mới quay lại hỏi:
-Xe anh đâu? sao không đi lấy xe đi?
Anh dựa người vào đuôi xe của cô mà trả lời:
-Tôi đi xe buýt.
-Trời! anh mà cũng đi xe buýt nữa hả, sao tui nghe mắc cười quá hà,haha. Cô biểu môi cười ngạo nghể, anh không nói gì nhảy vào xe cô cầm vô-lăng rồi ra lệnh.
-Lên xe, tui chở.
-Ơ hay,xe của tui hay xe của anh mà sao anh tự nhiên quá vậy? cô đứng chống nạnh mà hỏi.
-Bây giờ có về hay không? hay là muốn ở đây chơi với ma nhe?
-Được rồi, để tui lên, xí. Cô nụ mặt rồi leo lên xe, cửa xe vừa đóng lại thì anh liền phóng đi nhanh bay, chẳng mấy chốc họ đã ở trên dường cao tốc.
Trời lúc này tối hẳn, chiếc xe phóng như điên trên đường cao tốc. Anh nhìn sang cô, cô đang chóng càm ánh mắt nhìn xa xăm, gió lùa vào làm cho tóc cô bay bay. Ánh đèn đường dội vào, gương mặt cô hiện rõ nét ưu buồn giống như người đang có một nỗi đau tâm hồn mà họ đang cố giấu đi không muốn cho người khác biết. Anh thôi không nhìn cô nữa tập trung lái xe nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-sao-va-co-vo-tre-con/48829/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.