TRƯỜNG THPT PHAN KỲ
LỚP 10B3.
………………
Reng……reng……
-Điện thoại của ai làm ơn nhge máy giùm đi? Bà cô Hằng lên bực bội lên tiếng.
-Ê, Vy, Vy nghe máy đi kìa, Khải Vy…. Oanh liền gọi cô dậy khi thấy bà cô đang mang cái mặt hình sự xuống chỗ cô đang ngủ ngon lành.
Cơ sự là do hôm qua cô cải nhau tới khuya với anh để dành cái giường nhưng cuối cùng thì cả 2 người đành phải ngủ chung vì ko ai chịu nhường ai, cái giường được chia làm đôi, gối ôm để ở giữa để phân chia lãnh địa riêng cho mỗi người.
-Khải Vy à! Bà cô nhẹ nhàng gọi, cô vẫn ko lên tiếng nhưng bây giờ thì:
-KHẢI VY…Y…. bà cô tức giận la hét.
Bây giờ thì cô mới tỉnh ngủ vì cái giọng hét khủng khiếp và gương mặt quỷ dữ của bà cô, cô ngồi dậy dụi mắt rồi lấy cái điện thoại trên bàn đang reo inh ỏi kia chuẩn bị nghe máy còn bà cô thì nói chung là cái miệng đang hoạt động hết công suất. Cảm thấy hơi bị làm phiền, cô lấy trong ví ra tờ 500,000 vnđ dán thẳng vào miệng bà cô. Có lẽ sức mạnh của đồng tiền quá lớn, bà cô mắt sáng rực cầm tờ 500,000vnđ ngậm miệng lại và đi lên trả lại sự yên tỉnh cho cô.
Tiếng chuông điện thoại reo lần thứ 2, cô xem lại thì ra đó là tên chết dịch Vũ Kỳ, cô nghe máy:
-Hi, em yêu. Có lẽ âm thanh hơi bị lớn nên cả lớp ai cũng quay xuống nhìn cô ( Khải Vy ngồi ở bàn cuối của lớp).
Cô chẳng thèm quan tâm tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-sao-va-co-vo-tre-con/48828/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.