Cố An Kỳ đầu tiên sửng sốt, sau đó mỉm cười nắm lấy tay cô bé đó.
Tay người đó không phải quá ấm áp, thậm chí còn hơi lạnh, dính dính do mồhôi. Khi nắm tay người đó dùng sức hơi mạnh, giống như là fan kích độngvì lần đầu tiên được gặp thần tượng của mình.
Nhưng mà… Không biết vì sao, cô cảm thấy có một chút… kì quái?
Không, chắc chỉ là ảo giác của cô thôi, dạo này ngủ không giấc nên chắc bị ảnh hưởng. Cố An Kỳ cúi đầu chớp mắt, chỉ cảm thấy có lẽ mình đã nghĩ quánhiều.
Người đó vẫn không ngẩng đầu, sau khi nắm tay với Cố An Kỳ thì ôm Tô Dật Phàm một cái rồi xuống sân khấu.
“An Kỳ, nghe nói lần này trong phim sẽ có cảnh hôn đúng không? Đây là nụhôn màn ảnh đầu tiên của em sao?” Lưu Mật Mật nhiều chuyện hỏi, “Dài bao lâu?”
“Vâng, có cảnh hôn. Dài bao nhiêu ư? Ha ha, cái này thìmời mọi người xem thì sẽ biết.” Cố An Kỳ mỉm cười, không tiết lộ gìthêm, thật ra cảnh hôn cuối cùng đó vẫn chưa quay xong, Trần Văn Nhã vẫn đang đợi thời điểm.
Họ muốn chọn vào lúc bình minh, sắc trời tờmờ sáng thì quay, một ngày sau cơn mưa thì càng tốt, bầu trời trong xanh có thể ngắm được mặt trời mọc lặn. Chẳng qua thời tiết mấy ngày nay đều không thích hợp, cho nên đến nay vẫn chưa quay được.
“A, có thật sao?” Lưu Mật Mật mở to mắt, đồng thời fan phía dưới cũng hét chói tai.
“Đúng, có thật.” Tô Dật Phàm cười nói,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-sao-tro-lai/2492506/chuong-162.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.