Khớp ngón tay của HànLâm Nhi trắng bệch nắm chặt lọ thuốc trong tay. Cô mở mắt.”Flight orFight”, chiến đấu hay chạy trốn? Trong thời gian còn lại cô tự có quyếtđịnh của cô, ai cũng không được phép xen vào nó.
Cô, muốn sống thật tốt.
“Cut” Trần Văn Nhã hô, “Cảnh tiếp theo.”
Cố An Kỳ mặt không chút thay đổi đứng lên, để chuyên viên trang điểm dặmlại phấn. Mặc dù vừa rồi thời gian quay không hề dài, nhưng để cho chânthật, Cố An Kỳ đã ép buộc bản thân mình tiến vào trạng thái khi bị bệnhtim phát tác. Hiện tại sắc mặt cô không những trắng bệch mà còn rịn ramột lớp mồ hôi mỏng.
Tô Dật Phàm im lặng đi đến bên cạnh Cố An Kỳ, chỉ hơi nhíu mày lại, như đang nghĩ đến chuyện gì đó.
Tô Dật Phàm và Cố An Kỳ hợp tác có thể nói là không chê vào đâu được,trong lúc quay hai người ngay cả một lần NG cũng không mắc, các cảnh chỉ cần quay một lần là xong. Bất luận là cảnh nào, chỉ cần do Cố An Kỳ vàTô Dật Phàm quay cùng nhau thì luôn có thể kết thúc trước thời gian, mặc dù hai người không hề lén trao đổi gì với nhau nhưng một khi đã diễn,giống như thai song sinh có tâm linh tương thông, có thể nhìn thấu suynghĩ của đối phương.
Cho dù một người đột nhiên nổi bật hơn, người còn lại lập tức sẽ nhanh chóng bổ sung vào để cân bằng lại hình ảnh.
Điều này đã trở thành trò đùa cho Dư Quả và Trần Văn Nhã, nói là đoàn làmphim của họ chỉ cần tiết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-sao-tro-lai/2492471/chuong-145.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.