Chương trước
Chương sau
“Dương Văn Lâm và ÂuDương Thừa cũng không biết chuyện này.” Chu Á Kiệt chậm rãi nói, “Tôichưa từng nói chuyện này cho bất cứ ai.”

“Lúc đó anh thật sự muốn tôi đến muộn trước mặt truyền thông sao?” Cố An Kỳ nhíu mày, khi nhớlại thì mỉm cười, “Không đúng, nếu bây giờ anh nói ra những lời này thìchứng tỏ lúc đó anh đã nắm chắc mọi chuyện xảy ra với tôi, mục đích cuối cùng của anh không phải để hủy diệt tôi, mà là thử.”

“Đúng vậy,Cố An Kỳ, cô thật thông minh. Tôi đúng là không hề thông đồng với DươngVăn Lâm và Âu Dương Thừa, tuy nhiên, không thể phủ nhận, tôi cũng đã sửdụng ít thủ đoạn.” Chu Á Kiệt chậm rãi nói.

“Lúc ấy tôi rất giậncô, nhưng đầu óc không bị lừa đá, ít nhất vẫn biết lợi và hại trong đó.Nghệ sĩ và quản lý tồn tại như một thể thống nhất, nếu cô bị chặt mấtđường lui thì tôi cũng chẳng được lợi lộc gì. Ngược lại, nếu tôi hànhđộng theo cảm tính, dùng tình cảm để giải quyết việc chung, sau này làmgì có nghệ sĩ nào muốn tôi dẫn dắt? Một quản lý nếu mất đi đạo đức củamình thì cũng không còn tư cách làm quản lý nữa.”

“Ừ.” Cố An Kỳ nhàn nhạt nói, “Nếu lúc đó anh thật sự làm thế, hiện tại cũng chẳng được nhàn rỗi như thế này.”

“Khi đó đúng lúc tôi tới văn phòng Âu Dương Thừa báo cáo ít chuyện thì tìnhcờ nghe được chuyện cô muốn dẫn nghệ sĩ mới về, cho nên tôi mới tương kế tựu kế. Dương Văn Lâm và Tô Dật Phàm ở công ty bàn bạc về chuyện albummới nên sẽ không về sớm, đến lúc cô về công ty chắc sẽ cũng là lúc họ đi ra. Hai nhóm người các cô gặp mặt không thể không nói về chuyện tuyêntruyền này, chỉ cần có đề cập đến, chắc chắn cô sẽ đúng giờ có mặt giống họ.”

“Nếu Dương Văn Lâm Dương tiên sinh lúc ấy không gọi tôi lại, không nhiều lời với tôi thì sao?” Cố An Kỳ nhíu mày.

“Không thể nào, anh ấy có tiếng là ‘Vú em’, mọi chuyện đều sắp xếp tỉ mỉ đâuvào đó, nếu lúc đó thấy cô vẫn thảnh thơi lượn lờ trong công ty, sao cóthể bỏ mặc?” Chu Á Kiệt nói, “Một khi hai người nói chuyện, cô sẽ biếthôm đó phải chụp ảnh tuyên truyền nên tất nhiên không bỏ lỡ nó, nhưngtrong lòng sẽ có oán hận đối với tôi. Tôi chỉ muốn xem cô có đến tìm tôi chất vấn, có đi báo cáo với Âu Dương Thừa hay không mà thôi.”

“Kế hoạch của anh đúng là ‘tỉ mỉ’ ” Giọng điệu của Cố An Kỳ mang theo vài phần mỉa mai.

“Chiến thuật thì không quá cao minh nhưng kết quả lại rất tốt, không phảisao?” Chu Á Kiệt nói, không hề để ý đến phản ứng của Cố An Kỳ, “Nếukhông làm cuộc thử nghiệm này, làm sao tôi biết được quyết định đó làthật lòng cô muốn thế, hay cô chỉ đang diễn trò?”

“…” Cố An Kỳ không nói gì, đôi mắt nâu quét qua Chu Á Kiệt, “Không sai, đúng là tôi đã diễn trò.”

Cố An Kỳ thẳng thắn nói rõ, nếu một vài thứ đã bị xem thấu, bị nói toạcra, như vậy cô tiếp tục giả ngu cũng vô dụng, chẳng bằng nói thẳng racho mọi người cùng hiểu.

“Rốt cuộc thì chuyện này như thế nào?”Chu Á Kiệt hỏi, “Nếu cô định trả thù Đường Hải Lâm, sao còn dẫn anh tavào quảng cáo điện ảnh của ‘Pamir’?”

“Chu tiên sinh, chắc anhcũng biết, chuyện gì tôi làm cũng có mục đích cả, chưa bao giờ đi làmchuyện vô nghĩa.” Cố An Kỳ thản nhiên nói.

“Ừ, tôi biết bản lĩnh của cô, nhưng mà…” Lông mày Chu Á Kiệt nhíu lại.

“Nhưng mà chuyện này rất mạo hiểm đúng không?” Cố An Kỳ ngắt lời Chu Á Kiệt,sau đó nói tiếp, “Nếu tôi đoán không sai, Đường Hải Lâm và Chu tiên sinh có quan hệ gì đó, ngày trước có thể là người quen, anh cảm thấy đíchthân anh ra mặt làm việc thì sẽ có nhiều phần thắng hơn sao? Anh khôngnghĩ những người có lòng phòng bị sẽ không cảnh giác anh sao?”

Chu Á Kiệt trầm ngâm một lát mới nói: “Cô nắm chắc bao nhiêu phần trăm?”

“Bảy mươi.” Cố An Kỳ dừng một chút rồi nói tiếp “Tôi không rõ thủ đoạn củaquản lý của Đường Hải Lâm tàn nhẫn đến mức nào, cũng không biết đến lúcđó anh ta sẽ chọn bảo vệ Đường Hải Lâm hay mặc kệ anh ta nhảy vào hốlửa.”

“Cần giúp đỡ không?” Chu Á Kiệt nói, “Nếu chỉ đối phó vớingười phía sau Đường Hải Lâm mà không phải trực tiếp với anh ta, có lẽtôi có thể giúp được một chút. Là quản lý, ít nhiều tôi cũng lý giảiđược suy nghĩ của vài quản lý khác.”

“…” Cố An Kỳ suy nghĩ mộtlúc, cuối cùng gật đầu, “Tôi không rõ cách làm của quản lý, nếu anh cóthể phân tán ít lực chú ý của quản lý của Đường Hải Lâm thì mọi chuyệnsẽ đơn giản hơn nhiều, cơ hội thắng cũng nhiều lên không ít.”

“Nếu như vậy, có phải cô nên nói trước kế hoạch cho tôi biết hay không?.” Chu Á Kiệt nhìn thẳng vào Cố An Kỳ.

“Tôi sẽ nói, anh đừng vội, chẳng qua chỉ là một kết hoạch rất nhỏ mà thôi.”Cố An Kỳ nghĩ Chu Á Kiệt có thể giúp cô giải quyết phiền toái lớn nhất—— người phía sau Đường Hải Lâm, cả người cô thả lỏng hơn rất nhiều. Dùsao anh cũng đã nhìn ra cô muốn động thủ, lại còn muốn giúp đỡ, như vậybây giờ họ đã cùng đứng trên một con thuyền, tiết lộ kế hoạch cho anhbiết cũng không có gì to tát.

“Đơn giản mà nói thì là để Đường Hải Lâm được chọn sau đó bị đuổi ra khỏi ‘Pamir’.”

“Là sao? Anh ta không phải đã ký hợp đồng rồi sao? Sao cô có thể…” Chu ÁKiệt quái dị nhìn Cố An Kỳ, cảm thấy không đáng tin cho lắm.

“Haha, đừng nghĩ tôi là kẻ ngốc, tôi biết rõ lợi và hại trong đó.” Cố An Kỳ ngừng một chút rồi nói tiếp “Chu tiên sinh nhìn kỹ lại các điều khoảntrên hợp đồng của ‘Pamir’ đi, trên đó có ghi rất rõ các khoản nhỏ .”

Chu Á Kiệt suy nghĩ, đột nhiên hiểu ra: “Cô định làm vậy thật sao?”

“Ừ, mặc dù hơi lòng vòng, nhưng kết quả cuối cùng chắc chắn sẽ tốt. ĐườngHải Lâm không phải người chịu được cô đơn, lâu lâu mà không chạy đi háihoa ngắt cỏ anh ta sẽ không chịu được. Đến lúc đó nên làm gì tất nhiêntôi biết rõ.” Cố An Kỳ mỉm cười, dường như đã dự đoán trước mọi việc,“Đương nhiên, sau này có thể còn có rất nhiều sự kiện nhỏ, ngoài đời vàtrong phim, ở đâu mới là cuộc thi thực sự còn rất khó nói.”

“Cô muốn bảo hiểm đôi sao?” Chu Á Kiệt hỏi.

“Ừ, đó cũng là một lý do.” Cố An Kỳ gật gật đầu.

“Độ mạo hiểm rất cao, khả năng bại lộ cũng không ít, nhưng mà…” Chu Á Kiệtnói, “Nhưng rất đáng để thử, nếu cô thật sự có thể đuổi cổ anh ta khỏi‘Pamir’, cộng thêm dùng thêm vài thủ đoạn nữa, tôi dám khẳng định, trong ba năm tới anh ta sẽ không giành được vị trí gương mặt đại diện hay bộphim truyền hình nào ra hồn.”

“Không không không, Chu tiên sinh,tôi nghĩ anh đã hiểu lầm ý của tôi rồi.” Cố An Kỳ nở nụ cười nhàn nhạt,“Tôi chưa từng muốn anh ta rút lui trong vài năm, tôi muốn anh ta hoàntoàn mai, danh, ẩn, tích, nếu không thì ít nhất cũng phải khiến anh tabị đóng băng hoạt động trong nhiều năm, bỏ lỡ thời kỳ hoàng kim, khôngdễ dàng quay lại giới giải trí một lần nữa…” Cố An Kỳ lạnh nhạt nói,dường như cũng không thèm để ý mình vừa nói gì.

Chu Á Kiệt nhìnnét mặt của Cố An Kỳ, trong lòng hơi run rẩy, rõ ràng nụ cười rất lạnhnhạt, nhưng lại tản ra khí lạnh khiến người ta phải sợ hãi. Cố An Kỳ,lúc này cô thật tàn nhẫn.

“Chu tiên sinh, có thể nói cho tôi việc anh có thể làm không?” Cố An Kỳ nhìn vào mắt Chu Á Kiệt, nếu là quan hệ hợp tác, như vậy phải biết được mấu chốt lớn nhất trong hành động củanhau.

“Một khi có chuyện, tôi chắc chắn cam đoan nó sẽ có mặttrên tiêu đề của các tờ báo và các tạp chí giải trí lớn.” Chu Á Kiệtnhìn vầo Cố An Kỳ, “Tôi còn có cách làm cho các tin tức về Tiêu ThắngHinh biến mất.”

“Tạo scandal mới để dìm cái cũ xuống? Tôi đồng ý, khi nào cần tôi thì cứ nói thẳng.” Cố An Kỳ mỉm cười nói. Hành động này của Chu Á Kiệt đã giúp cô hết lo lắng, chỉ cần Tiêu Thắng Hinh khôngcòn bị liên lụy bởi chuyện này, cô vốn chẳng có ràng buộc gì, muốn hạthủ với cô xin cứ tự nhiên.

“Không, tôi sẽ tìm người khác, cô cứ chờ tin của tôi.” Chu Á Kiệt nói, “Đúng rồi, chuẩn bị cho bữa tiệc ngày mai đến đâu rồi?”

“Xong hết rồi, quần áo là do ‘Pamir’ thiết kế, tôi đã xem qua mẫu, rất đẹp.Mặc dù còn phải chính sửa chút ít nhưng tóm lại chắc chắn sẽ độc nhất vô nhị.” Cố An Kỳ mỉm cười.

“Ừ, tự cô quyết định là được.” Chu ÁKiệt nói, “Trong các ứng cử viên thì cô đặc biệt nhất, tám chín mươiphần trăm là cô sẽ giành được giải thưởng này, chuẩn bị đoạn văn cảmnghĩ khi đoạt giải đi.”

Cố An Kỳ gật đầu, không nói gì.

“Cô có bạn đồng hành chưa?” Chu Á Kiệt hỏi, “Người đi trên thảm đỏ với cô đó.”

“Nếu không có gì bất ngờ thì tôi định đi với Lâm Hạc Quần Lâm đạo diễn.” Cố An Kỳ cười nhẹ.

“Lần này anh ấy có một tác phẩm được đề cử, chắc anh ấy sẽ đi lên thảm đỏvới diễn viên phim đó nên chưa chắc đã giúp được cô.” Lông mày Chu ÁKiệt nhíu lại, “Trịnh Văn Quân thì tôi nghe nói hai ngày trước cậu ấy đã quyết định đi với đoàn làm phim rồi. Nếu một mình cô đi lên thảm đó thì chắc sẽ không được vào ống kính nhiều đâu.”

“Ừ…” Cố An Kỳ suy nghĩ, “Chẳng qua, tôi không quen nhiều nam nghệ sĩ trong giới giải trí cho lắm.”

Quen thì quen nhiều, nhưng phần lớn đều chẳng có quan hệ gì với “Cố An Kỳ”,nữ nghệ sĩ một mình đi lên thảm đỏ đương nhiên sẽ không bắt mắt như khiđi với bạn đồng hành, khả năng được vào ống kính cũng không cao, xem racô lại thêm một mối lo rồi.

“Hàn Dịch Phong thì sao?” Chu Á Kiệtnói ra một cái tên, nhưng lập tức bị chính anh phủ nhận , “Không được,quan hệ giữa cô và cậu ta mới chấm dứt không bao lâu, lúc này lại đi với nhau, khó tránh khỏi xảy ra phiền phức.”

“Ha ha, cùng lắm thìtôi đi một mình cũng được, một mình đi vào trung tâm cũng xem như đặcbiệt.” Cố An Kỳ cười cười, cô cũng chẳng quá để tâm đến vụ thảm đỏ này,dù sao nếu thật sự giành được giải thưởng, chắc chắc báo chí sẽ để chocô vị trí trang bìa.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.